Rầm.
Người duy nhất có thể ngăn cản anh và chàng ngừng chiến tranh chỉ có thể là nó. Nó ngồi giữa anh và chàng từ lúc nào với cây thướt gỗ to đùng trên bàn giáo viên khiến ai nấy cũng sợ hãi.
Hai phái nam,nữ tan dần. Không ai dám hé một lời nào với nhau. Học hai năm nên hiểu rất rõ. Nó mà đang điên thì cho dù có là nhỏ và nàng cũng sạch xương với nó.
-"Bây giờ hai chế chọn lựa đi. Một là...ăn gậy tao rồi chửi nhau tiếp. Hai là....không chửi nhau nữa thì cái phòng kí túc xá kia hai tụi mày dọn ngăn nắp vì cái tội mấy ngày qua đã sồn lên trong đó."-Giọng nó đanh như thép.
Anh nuốt nước bọt hấc cây thướt đang ở trên tay nó.
-"Thì là thế này. Tụi tao..."
Nó xít đến gần anh cười dịu dàng khiến họ tởm cả da gà nhìn nó.
-"Nhưng tao hỏi chọn lựa chứ đéo cần giải thích tâm thần đó."
-"Thì chọn cách m....ộ..."-Anh chưa kịp nói hết thì nó vừa dơ cây thướt lên.
Chàng nãy giờ im lặng lao đến bịt mồm anh lại không cho hét chữ "t" cuối cùng :3 :3,dơ hai ngón tay hình chữ V lên.
-"Cách hai..."
.............
Reng....reng....reng
Lần quần cũng đến giờ ra về. Mọi người bắt đầu đổ ầm ra cổng trường vì được phép mua đồ cho lễ hội sắp đến. Sáu đứa bọn hắn cũng vậy.
Ba tụi nó lị xị đi từng bước dài với những khoảng trời mênh mông tưởng tượng đến ngày mai mình phải đi guốc,âu phục nữ,trang điểm và cả tóc giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901382/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.