Sáng hôm sau.
Hôm nay là cuối tuần. Mà cuối tuần thì học sinh phải về nhà thăm gia đình.
Nó đang nằm trên giường với cuốn truyện Conan dày đặt kia trong khi ai nấy đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về.
Nhỏ nhìn thái độ ung dung,không lo hay chuẩn bị đồ đạc gì của nó. Nhỏ nhảy tọt lên trên giường,nằm cạnh nó,vứt cuốn truyện sang một bên.
-Mày không định về hả?
-Không.-Nó nhắm mắt xoa hai vùng thái dương.
-Sao vậy? Bộ mày không đến thăm ông bà nội luôn sao?-Nhỏ thở dài nhìn lên trên của phía giường.
-Có chị tao rồi. Tao đến làm gì. Dù sao tao cũng vô hình trong căn nhà ấy.-Mỗi lần nhắc đến gia đình là não nó cứ phẳng ra.
-Dù gì...
Nhỏ chưa kịp nói xong thì đãng bị nó cắt ngang bằng giọng điệu nghiêm túc với ánh mắt lạnh băng.
-Phong à...
-......
-Nếu mày là tao mày cũng sẽ như tao. Tao ước gì tao như mày. Mặc dù không được coi là gia đình,nhưng ít ra hộ khẩu hay gì đó đều có tên mày. Mày có thể được ngồi cùng bàn ăn với bọn họ cho dù bọn họ không bao giờ bắt chuyện với mày. Nhưng còn tao...-Nó đỏ hoe mắt khi nhắc đến chuyện mà cả đời nó không muốn nhắc.-Tao chưa bao giờ có tên trong hộ khẩu,đến nỗi ngồi vào bàn ăn cũng chưa hề. Cùng lắm thì tao chỉ ở một mình trong cái biệt thự lạnh lẽo kia. Nó đáng là một ngôi nhà ma hơn là ngôi nhà mang tên chủ nhân là tao. Thật sự tao không muốn xuất hiện trên đời này,tao đã làm ba mẹ và chị tao khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/125601/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.