Dãy nam ở kí túc xá,ai cũng chồm ra nhìn phòng cuối cùng của dãy,6 đứa bước ra với một khuôn mặt giống nhau. Mặt ai người ấy cũng hầm hầm như bánh bao chiều. Ba tụi nó lảnh đảnh xỏ tay vào túi quần đi lên trước mà chẳng nói gì với nhau.
Thường ngày thì có đánh đến đâu cũng ầm ầm lên như cái loa rè ở trung tâm thành phố.
Phía tụi hắn còn tởm hơn,đến nổi tiếng thở mà cũng không “lắng tai” nghe được chứ nói gì.
Phòng hiệu trưởng.
“Rầm”
Tiếng đập bàn đã quen thuộc với 6 đứa này. Cứ tưởng tượng tiếng đập bàn của hiệu trưởng như tiếng máy diệt mũi kêu “tạch tạch” như vậy sẽ đỡ xuống tinh thần hơn.
-Mấy em xem cái trường này như công viên cho trẻ con hả? Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn,tôi thật không hiểu nổi mấy em đang nghĩ gì trong bụng nữa.-Hiệu trưởng nói một lèo mà chưa kịp thở.-Trong tuần này,trường sẽ có bộ về kiểm tra mà làm như thế là mất mặt trường đấy. Bộ mấy em tưởng mấy cái chuyện đánh nhau này đáng khen lắm hả.?
-DẠ..BỌN EM XIN LỖI.
-Nếu lúc đó mà tôi không đến kịp thì cái chỗ đó thành nhà thương..à không nhà xác hết rồi thì có.-Thầy tức đến mặt đỏ cả lên.
-DẠ..BỌN EM BIẾT RỒI.
-Biết rồi?-Thầy cứ như đang xảy ra chuyện gì rồi trút giận lên đầu của 6 đứa thảm bại kia. Không được đánh nhau,chưa kịp chửi nhau mà đã lên uống trà ở phòng hiệu trưởng suốt 2 tiếng đồng hồ.-Lần sau mà tôi còn thấy thì liệu hồn hết nghe.
-DẠ VÂNG.
-Bây giờ thì về kí túc xá hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/125596/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.