Trương Tuệ Mẫn bỗng nghĩ tới Diệp Tùng, nam nhân vốn là giảng viên đại học lại hữu duyên trở thành bạn trai của cô rồi. Cô mất tích hai ngày rồi, không biết anh có nhớ cô không, có lo cho cô không, có đi tìm cô không?
Còn có Hạ Vy, hăn là cô nàng bây giờ đang giận cô lăm! Chắc chắn nghĩ rằng cô bỏ nhà theo trai đây mà! Nhưng liệu Hạ Vy có biết rằng cô thực chất bị trai bắt cóc hay không? Thậm chí cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Nghĩ rồi Trương Tuệ Mẫn mệt lã ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Không biết là đã trôi qua bao lâu, trong cơn mơ màng, toàn thân cô bỗng bị một thứ gì đó nặng nề bao trùm lấy. Cùng lúc có hơi thở nóng ấm bủa vây bên sườn mặt, mang theo hương bạc hà thanh mát gẩy lên âm điệu trầm ấm:
"Marin! "
Trương Tuệ Mẫn nhíu mày khẽ cựa quậy, người kia liền siết chặt cô hơn trong vòng tay rắn chắc, giống như chiếc gọng kìm vô hình mà anh đang dùng để trói sự tự do của cô hiện giờ.
Điềm Y Hoàng thâm trầm nhìn thiếu nữ trong lòng, ánh mắt nhu tình chưa từng có, không kiềm được khẽ đặt một nụ hôn lên má cô, chậm rãi tìm đến đôi môi anh đào. Anh thích bờ môi này, thích mổi nhẹ lên nó trêu đùa, thích sự mềm mại và ngọt ngào của nó. Khi tiếp xúc thân mật liền có cảm giác khiến anh mê đắm đến phát điên.
Đúng lúc bị anh đụng chạm trên mặt, Trương Tuệ Mẫn giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-loan-tinh-dien/3584874/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.