Cô nói, giọng điệu rất điềm nhiên, lời nói trơn tru, mượt mà, biểu hiện lại cực kỳ thoải mái khiến người ta có cảm giác như đây không phải buổi phỏng vấn giữa các nhà tuyển dụng và ứng cử viên mà giống như là một buổi thảo luận về chính sách đối ngoại cho dự án sắp tới của những nhân vật cấp cao trong công ty.
Lần này, chỉ với một câu hỏi và một câu trả lời như vậy đã có thể thuyết phục được Giám Đốc Tiêu. Ông toan hỏi ý kiến hai nhà tuyển dụng còn lại rồi đưa ra quyết định cuối cùng thì Tố Trân đã lên tiếng trước. Cô ta lấy tập hồ sơ trên bàn trả về cho Trương Tuệ Mẫn, lạnh lùng nhìn cô hạ giọng:
" Xin lỗi! Bên chúng tôi từ trước đến nay đều không tuyển dụng thực tập sinh năm nhất! Cảm ơn cô đã nhận lời mời giam gia phỏng vấn! Mời cô về cho! "
Trương Tuệ Mẫn nhất thời khựng người. Hai người đàn ông ngồi bên cạnh cũng đồng lượt quay sang cô ta:
" Thư ký Tố, cô lỡ để mất một ứng viên tốt chỉ vì con bé là sinh viên năm nhất? " Tống Tiêu Phong tỏ ra bất mãn.
" Vậy chỉ vì một chút khoa trương này mà ngài dám phá luật của công ty chúng ta? " Tố Trân cũng không chịu thua, cô ta cao giọng, hất hàm về phía Trương Tuệ Mẫn: " Năng lực không chỉ dựa vào những câu hỏi đơn giản, càng không dựa vào điểm số và thành tích trên giấy tờ. Có hay chăng là mua bán điểm, ai biết được? Cô Trương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-loan-tinh-dien/3584871/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.