Căn nhà như được thay mới, đến cả chủ nhà như anh cũng khá kinh ngạc. Thời gian cô về tới anh đều nắm rõ thế mà cái căn nhà to thế này khi vào tay cô mới trong vài tiếng mà đã sạch sẽ .Người làm có năng suất quá nhỉ?
Nếu lúc trước anh xem nhà là một ổ gà thì bây giờ nó đích thị giống như một khách sạn 5 sao, lúc nào cũng sạch sẽ thơm tho.
- Đi chơi về, cô chưa tắm à? Đi chơi chắc đã ăn uống rồi nhỉ?
Anh quay sang hỏi Tư Niên.
- Tôi vẫn chưa, nhà hơi bừa bộn nên tôi chưa tắm. Với cả Anh Minh Thành cũng cho tôi ăn rồi nên cậu chủ cứ ăn đi ạ.
Tư Niên vẫn đứng đấy với tiếng gọi lạ lẫm, cô nghĩ mình là osin trong nhà nên cần phải xưng hô như vậy, mặc dù bản thân Vũ Lăng cũng biết, cô sẽ trở thành Vợ của anh nhưng chẳng thể làm gì được, anh không quan tâm quá nhiều đến người mới quen này.
- Tôi ăn xong rồi. Tôi đi tắm sau đó sắp xếp phòng cho cô.
- Vâng thưa cậu chủ. -Tư Niên đáp lời.
Tư Niên ngoan ngoãn dọn dẹp chén dĩa rồi rửa sạch và lần cuối lâu chùi bếp lẫn bàn ăn. Một hồi lâu, cô nhìn tất cả đã sạch sẽ mới nghĩ đến chuyện tắm rửa và hình như cô chợt nhận ra.
"Tiêu rồi, ngoại trừ bộ này, mình có còn bộ nào nữa đâu? "
Tư Niên vừa nghĩ vừa lo lắng ra mặt.
Trời tối rồi, trong người cô lại không có tiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-le-duong-kinh/3548559/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.