Để kiếm tiền lo cho phí sinh hoạt, khi tìm thấy người đủ điều kiện chăm sóc cho Hiểu Bắc, Lê Hiểu Hàm đáp ứng Lý Tuế Vinh. Xế chiều hôm đó, sau khi từ trường của Hiểu Bắc sau về nhà, Lê Hiểu Hàm chuẩn bị cơm nước cho nó thật kĩ càng, đến sáu giờ tối, Lý Tuế Vinh mang theo trợ lí tiểu Phương xuất hiện ở đầu hẻm vào nhà cậu, Lý Tuế Vinh biết địa chỉ của Lê Hiểu Hàm, được cậu đồng ý mới mang theo tiểu Phương đi vào hướng cuối hẻm. Ở trên đường, Lý Tuế Vinh căn dặn tiểu Phương phải chăm sóc em trai của Lê Hiểu Hàm thật tốt, anh ta biết em cậu là trẻ tự kỉ, nó có được chữa trị chu đáo không thì không biết, nhưng hắn chỉ cần lợi dụng được điểm này nhất định sẽ nhận được sự giúp đỡ từ Lê Hiểu Hàm, chờ thương tích của Kevin khôi phục tốt, chuyện này sẽ kết thúc. Tiểu Phương cũng mới tốt nghiệp cách đây không lâu, tuy gần một năm nay chìm chìm nổi nổitrong vòng giải trí vốn mưa dầm thấm đất này đã không còn biết tới trường học ( ~.~ chả hiểu tác giả viết gì luôn ;__;),bây giờ nhìn thấy Lê Hiểu Hàm cùng Hiểu Bắc, nội tâm không hiểu sao bỗng có chút cảm động, mũi chua xót, tâm của cậu ta vẫn còn chưa bị cái vòng giải trí này ăn mòn. Tiểu Phương nhìn Lê Hiểu Hàm vốn đang không yên lòng nói rằng: "Tôi sẽ giúp cậu chăm sóc Hiểu Bắc thật tốt." Lê Hiểu Hàm đem một tấm thời gian biểu ra đưa cho Tiểu Phương: "Vậy thì làm phiền anh, tình huống của Hiểu Bắc tương đối đặc thù, tôi đều đã cho nó ăn cùng tắm rửa rồi, anh chỉ cần giúp tôi theo dõi nó, không cho nó đến gần những vật nguy hiểm là được, trong những tình huống nào và cần phải làm gì tôi đều đã viết trong giấy rồi." Tiểu Phương có thể trông một đứa bé so với một đại nhân vật đã là tốt lắm rồi, cậu ta vỗ ngực bảo đảm mình nhất định sẽ làm tốt: "Không thành vấn đề." Lê Hiểu Hàm trán Hiểu Bắc một cái mới cùng Lý Tuế Vinh rời đi, ánh mắt Hiểu Bắc luôn theo dõi thân ảnh của cậu, nhưng nó vẫn ngồi yên ở trên ghế xem quảng cáo trên ti vi, chứ không cử động thân thể. Lúc đi ra trong ngõ hẻm, Lý Tuế Vinh một bên vừa chú ý bước chân trên mặt đường lồi lõm, một bên luôn miệng cường điệu tiểu Phương tuyệt đối có thể chăm sóc đứa nhỏ thật tốt, người đó thật không tệ, tâm địa cũng tốt. Lê Hiểu Hàm lo lắng cũng vô dụng mà thôi, cậu đã đáp ứng cùng Lý tuế Vinh đi dự tiệc rượu. Từ nhỏ đến lớn đều chưa bao giờ tham dự tiệc rượu quá lớn, cậu có hơi sốt sắng. Lý Tuế Vinh biết gia cảnh của cậu, nghệ sĩ dưới trướng của anh ta là du học sinh từ nước ngoài trở về, hiểu biết so với Lê Hiểu Hàm tất nhiên sẽ khác nhau, cậu chắc sẽ không ứng phó được với cuộc gặp mặt, liền nói rằng: "Cậu cứ đi cùng tôi, tôi sẽ cho cậu biết phải làm thế nào, cứ tận lực hạn chế mở miệng là được. Nếu như bắt buộc phải nói, nếu biết cậu cứ nói, còn không biết thì chỉ cần cười qua loa một chút là tốt rồi, tôi sẽ giúp cậu." Lấy quần áo cùng giày ở trên xe thay xong, Lý Tuế Vinh còn đích thân làm tóc cho Lê Hiểu Hàm. Lý Tuế Vinh nói: "Tóc cậu dài thật, sao lại không cắt?" Lê Hiểu Hàm gỡ kính mắt trên mặt xuống, tiếp lời: "Không tiện đi cắt." Lý Tuế Vinh đại khái cũng hiểu được ý tứ của cậu, thực sự quá uổng phí cho một gương mặt tuấn tú trời sinh, bất quá bây giờ vào tay anh, cũng không tính là bị mai một, xịt đều keo xịt tóc trên tóc Lê Hiểu Hàm, Lý Tuế Vinh liền cho cậu mang đồng hồ nổi tiếng. Về phần trang điểm thì hoàn toàn không cần tới, da Lê Hiểu Hàm vốn trắng, cậu sinh hoạt cực kỳ quy củ, không giống đám nghệ sĩ người nào cũng có quầng mắt thâm đen, không trang điểm che đi căn bản sẽ không dám tham dự sự kiện, hôm trước tại đài truyền hình lông mày của Lê Hiểu Hàm đã được chuyên gia trang điểm tỉa qua giờ cũng không cần làm lại, bây giờ cả người cậu cùng Kevin giống nhau như đúc, bất quá, tinh thần cùng diện mạo của cậu so với Kevin lại càng tốt hơn, chỗ khác biệt đại khái chính là khí chất trên người cậu lại càng thuần túy. Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ của Lý Tuế Vinh mà thôi. Âu phục màu lam đậm lại càng tôn thêm làn da trắng như bóc của Lê Hiểu Hàm, tóc mái khi được vén lên làm lộ ra ngũ quan hoàn chỉnh, gương mặt tuấn mỹ lộ ra một tia mê man, mặc dù tuấn mỹ nhưng cũng không quá nữ tính, tốt thôi, cứ cố nhịn một chút, sau khi kết thúc là có thể xõa tóc ra rồi. Kính cận trên mắt bị lấy xuống có điểm không quen cho lắm, bất quá cậu bị cận không nặng, chỉ cần khoảng cách không phải quá xa, cậu đều có thể thấy rõ. Lý Tuế Vinh đã xem biểu hiện của Lê Hiểu Hàm trong "Đánh đi, minh tinh!", lúc đó chính anh cũng có mặt tại hiện trường, biểu hiện của cậu có thể nói là biết tròn biết méo (biết cách ứng xử cho phù hợp),không giống như đứa nhỏ mới lần đầu tiếp xúc với vòng giải trí. Cũng bởi vì biểu hiện của cậu quá tốt, Lý Tuế Vinh mới cực lực khuyên cậu thay thế Kevin tham gia tiệc rượu, đương nhiên chi phí cũng không thấp, Lê Hiểu Hàm vô cùng để ý phương diện thù lao này, nếu như thỏa mãn được yêu cầu của cậu, Lê Hiểu Hàm sẽ tận lực phối hợp với anh. Lý Tuế Vinh lái xe mang theo Lê Hiểu Hàm đến tiệc rượu. Tiệc rượu tối nay chỉ mang tính chất thương mại, nhân vật chính là các lão đại trong giới, các minh tinh chỉ là đến làm nền. Sau khi làm rõ trọng điểm, Lê Hiểu Hàm biết mình đến chỉ làm nền nên không quá để ý. Địa điểm tổ chức là khách sạn 5 sao ở A thị, bên trong có bể bơi, có sàn nhảy, hoa viên, nhưng chủ yếu vẫn là đại sảnh tổ chức yến hội. Không ít ngôi sao xuất hiện ở chỗ hội trường, bọn họ cũng muốn thông qua cơ hội đêm nay kiếm được kim chủ cùng nhà đầu tư, nhất cử lưỡng tiện, việc làm nền đều không mấy quan trọng. Chén cạn chén, khung cảnh náo nhiệt biết bao. Thời gian Lý Tuế Vinh cùng Lê Hiểu Hàm đến bữa tiệc không sớm không muộn, sự xuất hiện của bọn họ không thu hút được sự chú ý của mấy người, những nữ minh tinh tâm tình vốn đang nhảy nhót đứng đợi chờ tại sảnh, nhìn thấy bọn họ đành dùng li rượu che giấu vệt thất vọng lóe lên nơi đáy mắt. Lê Hiểu Hàm chỉ mới tham gia tiệc tốt nghiệp cấp ba, mấy cái như quán rượu còn chưa đến lần nào, huống gì là tiếc rượu lớn cấp năm sao, nhưng cậu cũng biết hôm nay mình là thay thế minh tinh Kevin đến đây, không nên nhìn cậu sẽ không liếc lung tung, không nên nghe cậu sẽ không nghe loạn, chỉ cần đi theo Lý Tuế Vinh là được. Tiệc rượu còn chưa chính thức bắt đầu, Lý Tuế Vinh liền dẫn Lê Hiểu Hàm đi gắp thức ăn lót bụng, Lê Hiểu Hàm bồi Hiểu Bắc ăn xong cơm tối mới ra ngoài nên không đói bụng, đối với điểm tâm ngọt trên bàn dài tinh xảo không cảm thấy quá hứng thú, chỉ lấy li đồ uống từ từ uống, ngược lại Lý Tuế Vinh lại dành thời gian ăn trước chút món tráng miệng. Thời gian không sai biệt lắm, Lý Tuế Vinh liền dẫn Lê Hiểu Hàm xuyên qua đám người làm quen ông này bà kia, cũng đưa ra danh thiếp của mình, Lê Hiểu Hàm từ đầu tới cuối đều duy trì nụ cười trên môi, gọi gọi người là được, dù sao mục tiêu của đối phương cũng không phải những minh tinh. Trong yến hội có MC hoạt bát khuấy động không khí, còn có những ngôi sao thay nhau biểu diễn. Ai là lão tổng của công ty nào, người phụ trách, CEO, Lê Hiểu Hàm căn bản không hiểu, cậu nghe đến đầu váng mắt hoa, thật vất vả Lý Tuế Vinh mới đi chỗ khác, Lê Hiểu Hàm đi tới nhà vệ sinh rửa tay cùng mặt, khi trở ra lại không tìm được Lý Tuế Vinh, Lê Hiểu Hàm không thể làm gì khác hơn là trốn ra ngoài hoa viên tìm một chỗ không quá nổi bật ngồi xuống. Lúc này sự chú ý của tất cả mọi người đều đặt tại một vị lãnh đạo đứng trên bục, kế tiếp sẽ là thời gian tự do giao lưu, Lê Hiểu Hàm cũng mặc kệ Lý Tuế Vinh, trong túi cậu có điện thoại di động, Lý Tuế Vinh nếu muốn tìm có thể gọi điện tới. Vừa nãy lúc theo Lý Tuế Vinh bồi rượu cũng có uống vài giọt, Lê Hiểu Hàm trước giờ chưa uống rượu hiển nhiên không quá thích ứng, dưới ảnh hưởng của rượu, mặt cậu nóng lên, tay mới rửa qua nước còn man mát, cậu ngồi ở góc trên ghế hai tay bụm mặt, giúp chính mình hạ nhiệt, hi vọng sẽ không xảy ra chuyện gì. Lúc cùng Lý Tuế Vinh đi khắp nơi, Lê Hiểu Hàm không dám nhìn loạn, vào lúc này yên tĩnh lại, cũng có thể nhìn kĩ bài trí nơi hoa viên. Tại chỗ ngồi của cậu, ngay bên trái bể bơi sang ngời một ánh đèn cũng không có, nam nam nữ nữ cùng nhau giao lưu, nam mặc âu phục giày da vẫn duy trì nụ cười thân sĩ, nữ một thân áo váy tô điểm năm màu rực rỡ. Lê Hiểu Hàm chỉ là người ngoài, người đứng xem, cậu không tham gia cùng bọn họ được, đành yên tĩnh nhìn những người đang sống ở một cấp độ khác so với mình, một thế giới nam nam nữ nữ đầy bất đồng. Nguyên lai cuộc sống của người có tiền là thế này sao?Nhưng có tiền thì làm sao chứ, cùng cậu có đâu có quan hệ gì? Ai nào biết nội dung bọn họ trò chuyện bao hàm những giao dịch ít nhiều sạch sẽ hay là bẩn thỉu đây. Không biết là vị lão đại nào chê hội trường quá ngột ngạt, đành đi ra ngoài hoa viên, đi theo sau còn một chuỗi tùy tùng, Lê Hiểu Hàm thấy không rõ lắm, chỉ biết nới góc đó tiếng dương cầm vang lên phát ra tiếng nhạc. Một đám rồi lại một đám khách mời tràn vào hoa viên, Lê Hiểu Hàm không thể không di chuyển vị trí của mình về sau, vừa muốn đứng lên, đã có người đi về hướng của cậu, bọn họ tại một thân cây cách chỗ Lê Hiểu Hàm không xa ngừng lại, có lẽ là do ánh đèn, bọn họ vẫn không phát hiện sự tồn tại của cậu. Nữ nhân oán trách: "Thiệu Trì làm sao lại xuất hiện, không phải anh nói hắn sẽ không đến sao?" Nam nhân cũng bất mãn: "Ai biết được hắn tự dưng lên cơn thần kinh!" Người phụ nữ nói: "Hắn vừa xuất hiện đều thu hút sự chú ý của mọi người, còn ai chú ý tới chúng ta chứ." Nam nhân nói: "Chúng ta cũng đi qua đi." Nữ nhân hừ lạnh một tiếng, cùng nam nhân rời đi. Lê Hiểu Hàm thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng không biết bọn họ đang nói cái gì, thế nhưng cảm giác nghe lén người khác cũng không tốt lắm, cậu cũng không định ngồi mãi ở chỗ này, liền nhắn tin cho Lý Tuế Vinh, hỏi anh ta đang ở chỗ nào, bất quá Lý Tuế Vinh lại không trả lời. Cậu đành chỉ có thể ngồi chờ hồi âm. Lại kiểm tra tin nhắn một lần, Lê Hiểu Hàm lần thứ hai phát hiện một nam nhân tay cầm điện thoại đi về hướng này. Tia sáng tối tăm, đường nét nhu hòa của nam nhân hiện ra, không xem qua thần bên trong lại không có bao nhiêu ôn ý. Nam nhân thấy được Lê Hiểu Hàm, cũng đúng lúc Lê Hiểu Hàm ngẩng đầu lên nhìn thấy hắn, ánh mắt hai người giao nhau một giây, Lê Hiểu Hàm không thể làm gì khác hơn là cúi đầu tiếp tục xem điện thoại di động chờ tin nhắn. Trên mặt vẫn còn nhiệt độ chưa tản đi, Lê Hiểu Hàm tiếp tục dùng hơi lạnh trên tay che mặt. Nam nhân đứng cách cậu một chiếc bàn tròn nghe điện thoại xong quay đầu lại liền nhìn thấy chàng trai đang dùng hai tay che mặt, ánh mắt hắn lóe lên một vệt nghi hoặc, cậu ta đang làm bộ không biết mình? Chắc lại là diễn viên do những người kia tìm đến, lần này chơi là dục cầm cố túng* phỏng? Nụ cười nhẹ trên môi che đi nội tâm nham hiểm, tiện tay gọi cho trợ lí một cú điện thoại, không biết đứa nhỏ này là do ai đưa tới đây. Nam nhân đặt điện thoại vào trong túi, thay vì nhảy vào cạm bẫy của đối phương, vào trong đó ứng đối giao lưu một cách dối trá, còn không bằng trêu chọc đứa bé này một chút. Lê Hiểu Hàm đợi một chút, rốt cục cũng chờ được tin nhắn của Lý Tuế Vinh. Hô, đi tìm người thôi. Nam nhân đi tới bên bàn của chàng trai, lễ phép hỏi: "Nơi này có người ngồi sao?" Lê Hiểu Hàm đang muốn rời đi đương nhiên trả lời: "Không có, anh có thể ngồi." Nam nhân cười nhạt: "Cảm ơn" Hắn ngồi xuống, chờ nam đến gần mình. Nhưng mà Lê Hiểu Hàm lại đứng lên, đôi chân dài dưới lớp âu phục màu lam đậm rảo bước, cậu muốn dựa theo tin nhắn đi tìm Lý Tuế Vinh. Nam nhân trơ mắt nhìn Lê Hiểu Hàm không nói không rằng mà bỏ đi... Quả nhiên là dục cầm cố túng? "*Dục cầm cố túng: (欲擒故縱) Muốn bắt thì phải thả ~ Lạt mềm buộc chặt Thời Tam Quốc, Mạnh Hoạch làm phản khiến Thục Hán bất ổn. Để thu phục Mạnh Hoạch, Gia Cát Lượng đã bảy lần bắt, bảy lần thả (thất cầm thất túng, 七擒七纵) Mạnh Hoạch khiến Mạnh Hoạch đội ơn mà không dám làm phản nữa. Tào Tháo muốn dùng Quan Vũ để làm dũng tướng cho mình đã cấp cho Quan Vũ ngựa Xích Thố để Quan Vũ lên đường tìm huynh đệ Lưu Bị và Trương Phi; nhưng Quan Vũ chỉ cưỡi ngựa đi một đoạn bèn quay lại trở về với Tào Tháo để nguyện ra trận chiến đấu trả ơn cho Tào Tháo. "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]