Cô thật đúng là xui xẻo.Xem xong hồ sơ vụ án, Chu Vệ tay cầm chiếc cốc định lấy nước uống nhìn thấy bathằng bạn cùng phòng đang túm tụm một chỗ vây quanh cái máy tính, vẻ mặt rấttập trung. (Sa : Xem phim xxx chăng ??? =)) )
“Các cậu đang làm gìvậy?” Anh đi đến, ba người giật mình tản ra.
Trên màn hình hiện lêntin tức của BBS. Chu Vệ cúi xuống nhìn, mấy thằng này chẳng nhẽ không nhiềuchuyện thì chúng nó không sống được hay sao?
“Bọn tớ chỉ là… Hỏicậu cái gì cũng không nói, bọn tớ đành phải xem có thể khai thác đượcthông tin gì trên diễn đàn hay không.” Bách Dịch nhìn thấy trong mắt anh có tiaxem thường, lập tức giải thích, “Chúng tớ là bạn cùng phòng của cậu, nhưng cậutuyệt nhiên không lộ ra một chút tin tức nào, chả có tí nghĩa khí huynh đệ gìcả.”
“Đứng trên lập trường củamột người bị hại mà nói, quả thực tại hạ không có tin tức gì có thể chia sẻ vớichư vị cả.” Chu Vệ thản nhiên nói. Công chúng đối với chuyện riêng tư của ngườinổi tiếng thì rất thích xoi mói, điều đấy anh có thể hiểu được, nhưng người bịđàm tiếu là anh, trong lòng anh ít nhiều cũng cảm thấy không được thoải mái,nhưng lại có phần kinh ngạc nhiều hơn: Không ngờ khả năng nhiều chuyện của sinhviên đại học A lại tiềm tàng như thế, trước đây không thấy, chẳng lẽ là do chưacó cơ hội bùng nổ hay sao?
“Trần sư muội thật đúnglà giỏi chịu đựng, có thể một câu cũng tuyệt đối không chịu nói.” TriếtMinh buồn bực nói, nếu là nữ sinh khác, chắc chắn sẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/98977/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.