Dưới sự chăm sóc tận tìnhcủa mọi người một tháng sau bà đã có thể xuất viện.
Mọi người đều bận côngviệc riêng, cho nên trọng trách chăm sóc bà do Triêu Huy gánh vác. Nói chăm sócthì quả thật là to tát, chỉ là nấu cơm, giặt đồ cho hai lão nhân gia, cùng đánhcờ nói chuyện phiếm, không khác gì chuyện nhà bình thường.
Cho nên, trong những ngàynghỉ, Triêu Huy sắp xếp lịch trình như sau:
- Năm giờ sáng đi mua đồăn sáng, ăn xong bữa sáng thì giám sát ông tập thể dục, sau đó giúp bà mát xa,sau đó lại giúp ông pha trà.
- Bảy giờ đi mua đồ ăn.
- Chín giờ ôn tập.
- Mười một giờ làm cơmtrưa. Nghỉ trưa một chút.
- Hai giờ đến năm giờhoạt động tự do (bình thường đều bị Lý Vân Úy túm đi làm lao động không công).
- 5 giờ ăn cơm chiều, sauđó cùng hai lão nhân gia xem tivi, tán gẫu chuyện nhà.
- Mười giờ tắm rửa, giặtgiũ quần áo, sau đó ôn tập.
- Đúng 11 giờ đi ngủ.
Đại khái mỗi ngày đều nhưvậy, tuy rằng rất bình thường, nhưng cảm giác thực hạnh phúc, hơn nữa nấu ăncho ông ngoại kén ăn, tay nghề nấu nướng của Triêu Huy lại tăng thêm một bậc,coi ra cũng là cuộc sống hạnh phúc mà an nhàn.
Tĩnh Tĩnh cùng các bạn côđều đang thi, tuy vậy mỗi ngày đều gửi cho cô một cái tin nhắn, bảo cô phảinhanh chóng ôn tập, không được để mất mặt phòng 305 các cô , nếu không thì cứliệu hồn.
Ngay cả ý tốt cũng biểuđạt như vậy, Tĩnh Tĩnh thật đáng yêu. Triêu Huy vừa làm bài tập vừa thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/98973/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.