“Khi nào rảnh, anh muốnnói chuyện với em.”
Trở lại dưới lầu ký túc,vừa khởi động máy, Trần Triêu Huy liền thấy tin nhắn của Dương Cảnh gửi đến mộtgiờ trước.
Dương Cảnh hiếm khi lạinghiêm túc đến như vậy, ngẫm lại cũng đã mấy ngày nay không gặp mặt anh, TrầnTriêu Huy lập tức nhắn lại:
“Buổi tối em có giờ tựhọc, lát nữa gặp ở canteen được không ?”
Cô nói canteen, dĩ nhiênlà canteen mà bọn họ thường hay lui tới.
Dương Cảnh nhanh chóngnhắn trở lại: “Được, mười phút sau gặp mặt.”
Trần Triêu Huy cũng khôngvội vàng tới căn tin, về ký túc xá trước một chuyến, mang theo cả sách giáokhoa và vở ghi buổi tối cần dùng.
Trong phòng chỉ còn ĐôngYến đang chăm chú chiến đấu hăng hái với cái máy tính, những người khác chắc làđi ăn cơm rồi.
Thấy Trần Triêu Huy trởvề, Đông Yến nhanh chóng nhìn lướt qua, động tác trên tay cũng không dừng lại,thuận miệng hỏi một câu:
“Cậu tan học rồi à?”
Trần Triêu Huy sớm đãquen với việc này, đáp lời, bỏ ba lô xuống, đem sách bên trong đặt lên giá cẩnthận đâu ra đấy, lại lấy xuống những cuốn cần dùng, sau đó theo thói quen gomnhững cuốn sách mọi người đặt tùy tiện trên bàn lại.
Bạn cùng lớp vẫn thườngdùng bốn mùa để hình dung về bốn người trong phòng của Triêu Huy:
Xuân là Tiểu Khê —— trênbàn luôn có truyện tranh và tiểu thuyết, thanh xuân hoạt bát;
Hạ là Đông Yến —— luônthích chơi những trò chơi trên máy tính và CD, sức sống vô hạn;
Thu là Tĩnh Tĩnh ——xinhđẹp lộng lẫy; công phu chăm sóc sắc đẹp không ai sánh bằng.
Đông là cô ——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/98967/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.