Thời gian thấm thoắt thoiđưa, Triêu Huy cuối cùng cũng đã tốt nghiệp.
Điều khiến cho mọi ngườiphải té rớt kính là cô và Chu Vệ vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đếncuối cùng.
Trong thời gian đó đươngnhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực màvượt qua.
Lễ Tốt nghiệp ngày đó, cômặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóngdáng của Chu Vệ dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xahướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau.
“Thấy buồn nôn quá, nhưngmà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Tiểu Khê buồn rầu.
“Cho nên bây giờ cậu xemthêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Tĩnh Tĩnh hảo tâmđề nghị.
Tiểu Khê thụ giáo gật gậtđầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồnnôn…”
Triêu Huy không trở vềthành phố G, bởi vì Chu Vệ đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến chogia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưuloát mà thuyết phục bác trai đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, TriêuHuy rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM.
Chu Vệ còn chưa tốtnghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, màChu Vệ nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉđơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/2962108/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.