Triêu Huy cố gắng khôngquay đầu sang bên cạnh hỏi thăm, tiếp tục nhấp “tiếp theo”. Vẫn là không nênmạo hiểm hỏi han thì hơn, người kia gian trá như vậy, lỡ như ngu ngốc rơi vàobẫy của anh ấy thì cô thật là thê thảm.
Ngày thứ nn –
“Hôm nay hiếm khi có dịpđược nghỉ ngơi, tôi quyết định làm tròn trách nhiệm của một người cha, đưa contrai ra ngoài dạo chơi. Thọ Thọ quen tản bộ trong sân trường, trêu hoa ghẹonguyệt khắp nơi, còn không chịu thỏa mãn, xem ra mấy cô bạn đã nuông chiều nóthành hư hỏng mất rồi. Dọc đường trong sân trường có một tiệm bánh bao khá nổitiếng, Thọ Thọ ngửi thấy mùi thức ăn ngon, chạy đến trước cửa tiệm phe phẩy cáiđuôi, ánh mắt tràn ngập cầu xin. Ngay cả người tự cho là tâm địa sắt đá nhưtôi, còn không chịu nổi bị ánh mắt này làm cho cảm động, trong lòng mềm nhũn,đành lấy bóp da ra mua bánh bao cho nó. Thọ Thọ dĩ nhiên vui vẻ vô cùng, chạyvòng quanh tôi hú hét. Nhưng không ngờ, còn chưa kịp mở miệng, bà chủ đã nói:“Chị nhà anh bình thường chưa cho nó ăn bữa chính thì không mua mà.” Tôi nhấtthời im bặt, Thọ Thọ à… Thì ra ở phương diện giáo dục trẻ em, nhà chúng ta làphụ từ mẫu nghiêm… Đáng thương cho Thọ Thọ, suýt nữa là được ăn bánh bao ngonnổi tiếng rồi.”
*Phụ từ mẫu nghiêm: Cha hiền mẹ nghiêm khắc
Phụ từ mẫu nghiêm… TriêuHuy vô cùng chăm chú, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào bốn chữ này, hivọng mình nháy mắt một cái, nó sẽ biến mất, nhưng nháy mắt nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/2962082/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.