Sáng sớm, đang lúc ngủ chết đi sống lại thì Lục Bất Phá bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Hắn mơ mơ màng màng kéo chăn lên, dịch người nằm sát lại bên cạnh người nào đó, che lỗ tai tiếp tục ngủ. Chuông điện thoại vang lên được ba tiếng rồi ngưng, loáng thoáng, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng người nói chuyện.
“Alô” có người nghe điện thoại.
“Bất Phá?” Hác Giai kinh ngạc nhìn lại điện thoại của mình, là số tên kia, đúng rồi mà “Alô? Bất Phá?”.
“Cậu ấy đang ngủ, xin hỏi ai đó?” người nhận cuộc gọi thấp giọng hỏi, người nằm bên cạnh không có dấu hiệu tỉnh lại. Anh nhẹ nhàng xuống giường, đi vào phòng tắm.
“Đang ngủ? Xin hỏi anh là…”.
“Tôi là bạn của cậu ấy. Tối qua cậu ấy khá mệt nên giờ vẫn còn ngủ”.
“Khá mệt?” Hác Giai đối với từ này thực mẫn cảm, “Anh gọi anh ấy dậy được không, bảo anh ấy tiếp điện thoại, tôi là người yêu của anh ấy”.
Ánh lam âm trầm như đại dương sâu thẳm.
“Có chuyện quan trọng sao? Đợi cậu ấy tỉnh lại tôi sẽ bảo cậu ấy gọi lại cho, nếu không giờ có gì cô cứ bảo với tôi, tôi sẽ chuyển lời lại”.
“Anh là ai? Tôi biết hết bạn bè của Bất Phá mà”.
“Tôi là bạn ở New York của cậu ấy, cô chưa từng gặp tôi”.
Đối phương lặng yên trong chốc lát, sau đó không chút để ý nói tiếp: “Tôi mặc kệ anh ấy có phải đang ngủ hay không, anh gọi anh ấy rời giường hộ tôi, hôm nay đội bóng tham gia buổi tiệc giao lưu với mười đội của bên đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-dich-thuong/1400615/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.