Vừa nghe thấy lời này của Tây Môn Trúc Âm, Tây Môn Mộc Nhất, Tây Môn Vương Linh Linh và bác Tề – ba người đang đứng ở cửa đều có chung một biểu tình … khiếp sợ! Đoạn Vũ bị bịt lại miệng, hai mắt ngập đầy sự phẫn nộ, người bịt miệng cậu – Vương Chỉ thì mang theo nét nghiền ngẫm trên khuôn mặt, thiếu niên bị Tây Môn Trúc Âm cầm tay, vẻ mặt tràn đầy nét bối rối , trong khi ấy người đang cầm tay hắn thì lại cực kỳ bình tĩnh.
“Trúc Âm? Con… con đang nói gì vậy? Cậu ta… là Đoạn Hoa?” Tây Môn Vương Linh Linh cực kỳ choáng váng, bà thực hoài nghi: phải chăng thằng con mình tương tư quá độ nên đầu óc có vấn đề???
Thiếu niên hít sâu vài hơi. Do dự một hồi, cuối cùng, hắn gạt tay của nam nhân bên cạnh ra, tiến về phía trước khom người ôm lấy người phụ nữ trung niên dáng dấp nhỏ bé đứng trước mặt. Vương Linh Linh sửng sốt.
Nắm chặt tay, trong cái tình cảnh hỗn loạn này, thiếu niên rốt cuộc cũng nhịn không được.
“Mẹ nuôi…”
Khuôn mặt của Vương Linh Linh trong nháy mắt trắng bệch, Tây Môn Mộc Nhất lui về phía sau hai bước, cả người ông dựa hẳn vào tường, hộp thức ăn trên tay bác Tề rơi xuống đất.
“Mẹ… thực xin lỗi… là con, là con, Đoạn Hoa…”.
Vương Linh Linh mở to miệng, hai tay run run giơ lên: “Cậu.. cậu là Đoạn Hoa?”.
“Mẹ nuôi…” thiếu niên khóc “ Là con, là con, mẹ…..”
Ngẩng đầu lên, Vương Linh Linh lấy tay che lại miệng … không thể tin được nhưng ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-dich-thuong/1400613/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.