HàThích mỉm cười gật đầu với Bì Hối, hỏi: “Em đến rồi à?”, rồi bước đến đón lấyđồ đạc trong tay Bì Hối, cũng tiện tay lấy luôn đồ trên tay Viên Hỷ, khệ nệ túilớn túi nhỏ mang vào nhà bếp.
BìHối nhìn theo bóng Hà Thích khuất sau nhà bếp, không kìm được thò đầu ra ngónghiêng vào phòng ngủ, vẻ mặt đầy hậm hực, chồm đến sát bên tai Viên Hỷ thìthào, “Viên Hỷ, cậu đúng là đứa hết thuốc chữa, sao mà ngốc thế hả?”
ViênHỷ vừa nhìn vẻ mặt đó của Bì Hối là biết ngay bạn mình nghĩ lung tung, nên cườikhẽ, lắc đầu, “Không có gì, tối qua anh ấy uống nhiều quá, nên tớ bảo ngủ lạiđây thôi, không có gì khác.”
BìHối lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thấy Viên Hỷ cười hí hí nhìn mình, lại lườmcô một cái muốn rách mắt, “Còn cười à! Hôm nào anh ta say rượu làm càn, lúc đótha hồ mà đẹp mặt nhé!”
HàThích vào phòng vệ sinh tắm rửa, lát sau quần áo chỉnh tề bước ra, thấy haingười đang ngồi trên salon trò chuyện, bèn cười cười, bảo: “Hai người nóichuyện vui nhé, công ty anh còn chút chuyện, anh đi trước đây.”
BìHối có vẻ ngạc nhiên: “Chủ nhật mà cũng phải làm thêm à?”
HàThích gật đầu, giải thích: “Ừ, có hạng mục vừa làm xong, còn một số việc lặtvặt cần xử lý.”
ViênHỷ không hỏi nhiều, vào phòng ngủ lấy áo khoác cho Hà Thích, lại vào nhà bếplấy một chiếc bánh mì cùng một túi sữa ra đưa cho anh, “Tạm vậy đi, đừng lườiăn, hại dạ dày đấy.”
HàThích cười đón lấy, lại chào Bì Hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-cua-ai/2385891/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.