Không phải Trương Hằng, mà là BộHoài Vũ.
Vẻ mặt đã chuẩn bị trước của ViênHỷ cứng lại, cô đờ đẫn đứng ở cửa, quên cả nhúc nhích.
Bộ Hoài Vũ gỡ điếu thuốc ra khỏimôi, quay đầu đi vỗ vỗ chỗ ngồi trên salon cạnh anh, ra lệnh: “Đến đây ngồi.”
Viên Hỷ ngoan ngoãn ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn anh rồi đột ngột cười, khàngiọng hỏi: “Đến xem em thê thảm như thế nào, hay là đến để thương hại em?”
Bộ Hoài Vũ lạnh lùng nhìn cô,điếu thuốc kẹp giữa ngón tay tỏa ra một làn khói mỏng, rất dài, sau đólan nhanh trong không khí, khiến người ta hít vào phổi thấy rất ngạtthở. “Nếu có thể, anh muốn đánh cho em một trận.” Anh nói, nheo mắt lại, lộ ravẻ xảo quyệt, “Tát em mấy cái, cho mọi cố chấp, mọi thứ gọi là tự tôn của em,những ý nghĩ nực cười của em đều bị đánh bay hết, đánh cho người phụ nữ lạnhlùng tuyệt tình này một trận.” Tiếc là, anh quá phong độ, anh không đánh phụnữ, tuy câu này đàn ông nói ra có vẻ tầm thường quá, nhưng anh vẫn sẽ khôngđộng thủ với phụ nữ.”
Viên Hỷ cười: “Vậy thì tiếc thật,vì em là người phụ nữ rất ích kỷ, cho dù làm bao chuyện sai trái cũng sẽ thathứ cho mình rất nhanh.” Nói xong cô cũng lấy một điếu thuốc ra khỏi bao, sauđó ngó quanh quất tìm hộp diêm.
Anh liếc nhìn cô, ném bật lửasang, nhìn cô châm thuốc rồi hít một hơi thật sâu, sau đó nghếch cằm lên thởkhói ra, anh nhếch mép cười giễu, nói: “Đừng cố làm ra vẻ trụy lạc, hút thuốcphải hít vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-cua-ai/2385831/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.