Tiểu Mao Cầu cắn bánh quy rôm rốp, thỉnh thoảng lại dùng đôi mắt to tròn nhìn Tiểu Bát cùng
Phương Diệc Nhiên đang gối lên người cậu, rồi lại quay đầu nhìn Lục Nhân đang ôm mình, thỉnh
thoảng nhận lấy miếng bánh từ tay hắn để ăn tiếp.
“Hai người thật là…” Lục Nhân bất đắc dĩ nhìn hai tên không chịu rời nhau ra nửa khắc, vừa rồi
Phương Mặc chưa đi được bao lâu đã quay lại, Phương Diệc Nhiên thì có vẻ đã quen rồi. Lục
Nhân đảo mắt, tức tối nói.
“Chúng tôi làm sao?” Phương Diệc Nhiên tựa trên lưng Tiểu Bát, gãi tai cậu nghịch nghịch, cười
tủm tỉm, giả ngây hỏi lại Lục Nhân. Tiểu Bát thì vẫn ngoan ngoãn nằm sấp trên sô pha, thò đầu
ra từ dưới cánh tay Phương Diệc Nhiên, để Phương Diệc Nhiên dùng làm gối ôm, tai rung rung
muốn tránh khỏi sự quấy rầy của Phương Diệc Nhiên. Chỗ đó của cậu rất mẫn cảm, bị y làm cho
ngứa ngáy, nhưng lại không tránh được, cuối cùng cúi đầu cam chịu để cho Phương Diệc Nhiên
chơi.
“Hai thằng đàn ông con trai mà cứ dính lấy nhau.”
Phương Diệc Nhiên cười, nhưng không phủ nhận, trái lại đáp: “Anh và Nhậm Phong ý, coi như
là tôi nhiều chuyện đi, nếu như anh định cùng hắn lâu dài, thì đối xử với người ta cho tốt, đừng
suốt ngày làm hắn mất mặt, còn nếu anh không có ý định đó, thì sớm làm cho hắn bỏ cuộc đi,
đừng cho hắn hy vọng.”
Lục Nhân không đáp, chỉ xoa xoa bụng nhóc con, híp mắt nhìn Phương Diệc Nhiên, nói: “Nếu
như hắn không bỏ cuộc thì sao?”
Phương Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303382/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.