Xuống máy bay là có người của tổng công ty tới đón, Phương Diệc Nhiên hàn huyên mấy câu
với người phụ trách rồi liền lên xe. Ngồi máy bay mười mấy tiếng, tuy là khoang hạng nhất
nhưng vẫn rất mệt mỏi, cộng thêm ở trên máy bay lại gặp người kỳ quái, khiến Phương Diệc
Nhiên cũng không thể yên tâm ngủ. Phương Diệc Nhiên mệt mỏi kéo hành lý lên xe.
Nói tới hành lý, còn phải nhắc đến sự kiện lúc lấy nó nữa. Không biết máy bay xảy ra chuyện gì,
trong khoang hành lý bị bới tung hết cả lên, đương nhiên khiến cho hành khách cực kỳ bất mãn,
đòi sân bay phải nói chuyện rõ ràng, Người của sân bay giải thích có lẽ là do đi đường xa bị xóc
nảy. Đối với hành khách có tổn thất thì lại phải xin lỗi thêm một lần nữa. Hơn nữa không chỉ có
khoang hành lý, ngay cả thú nuôi gửi vận chuyển cũng gặp hại, có con còn bị mất tích chỉ còn lại
***g rỗng…
Cũng may hành lý của Phương Diệc Nhiên chỉ là một túi nhỏ, không bị lộn xộn cũng không
thiếu đồ. Phương Diệc Nhiên không quan tâm tới nhóm người ồn ào này nữa, lấy hành lý của
mình rồi chuẩn bị đi. Chợt thấy cái người nhìn chằm chằm mình trên máy bay đang bám theo,
hơn nữa hai tay còn trống không, Phương Diệc Nhiên đành hỏi: “Hành lý của cậu đâu?”
Người nọ sửng sốt một lát mới trả lời: “Em không tìm thấy.”
Phương Diệc Nhiên không nói gì, cái sân bay này thật là, ài, lại nhìn đám người còn đang ầm ĩ
kia, trong chốc lát phỏng chừng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303340/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.