Tất cả mọi người đều nói rằng tôi và Cố Thanh Minh là trai tài gái sắc kim đồng ngọc nữ, chỉ có mình tôi biết, tôi chẳng qua chỉ là một món đồ chơi của Cố Thanh Minh mà thôi.
Đêm tân hôn, Cố Thanh Minh đã nói rõ ràng với tôi: “Lâm Hề, tôi có thể cho cô tất cả những thứ mà cô muốn, nhưng tôi sẽ không yêu cô”.
Xí, tôi cũng chỉ là tham tiền của anh ta thôi, ai cần anh ta yêu chứ.
Đúng, tôi chỉ tham tiền của anh ta, mặc dù Cố Thanh Minh rất đẹp trai.
Từ ngày đầu tiên khi tôi gả cho Cố Thanh Minh, tôi chưa từng được cảm nhận sự hạnh phúc của người phụ nữ.
Nếu không phải là bố tôi để tôi kết hôn với Cố Thanh Minh để liên hôn hai nhà, phải dựa vào thế lực của Cố gia để cứu Lâm Thị đang trên bờ vực sinh tử, tôi đã sớm đá anh ta xuống giường rồi.
Nhưng vì sợ làm tổn hại lòng tự tôn của Cố Thanh Minh, tôi vẫn tỏ ra vẻ tủi thân, sau tỏ vẻ do dự hét với anh ta: “ Thanh Minh, sao anh có thể đối xử với em như vậy?”
Cố Thanh Minh tỏ ra rất hài lòng với tôi, có thể thấy được điều đó từ việc ngày thứ hai anh ta đã chi một khoản lớn để tài trợ cho Tập đoàn Lâm Thị.
Sau đó tôi biết được tại sao Cố Thanh Minh lại không yêu tôi, vì anh ta đã yêu người khác.
Người phụ nữ đó tôi đã từng gặp.
Là thanh mai trúc mã lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khong-yeu-nguoi-do-la-cho/2580269/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.