Hạ Ngôn vì tội bắt cóc đã bị đi tù.
Nghe bạn bè nói, Hạ Ngôn bị chủ tịch đuổi việc, giải trí Thịnh Thế bị Cố Thanh Minh đánh bại hoàn toàn.
Trận chiến này, thủ đoạn của Cố Thanh Minh rất cay nghiệp, không hề lưu tình. Giới kinh doanh đều truyền nhau Cố Thanh Minh còn đáng sợ hơn cả ma quỷ. Ai mà chọc phải anh ta, chỉ có con đường chết.
Tôi nghe thấy mấy lời này thật nhạt nhẽo.
Bạn bè hiểu tôi, giải thích: “Nói đơn giản ra, tập đoàn Cố thị càng lớn mạnh hơn rồi, tiền của Cố Thanh Minh, kiếm được nhiều hơn rồi.”
Nghe thấy lời này hai mắt tôi phát sáng.
Dường như nghe thấy tiếng ào ào, toàn là tiếng đếm tiền thôi.
Cố Thanh Minh giỏi ghê á!
Sau đó tôi mời bạn bè đi dạo phố, mua đồ càng không kiêng nể gì cả.
Hơn nữa lần này còn có người xách túi cho tôi.
Cố Thanh Minh còn đặc biệt phái hai người vệ sĩ cho tôi, mỗi lần tôi đi dạo phố chỉ có duy một mục tiêu: Khiến hai tên vệ sĩ phải dựa vào tường mà đi!
Nhưng mà, tôi không hề nghĩ đến là Hứa Du Vi sẽ chủ động tìm tôi.
“Tôi phải đi Mĩ rồi” Trong quán cà phê, Hứa Du Vi cười nhe, giống như một đóa bách hợp, đẹp đẽ thanh thuần.
Tôi thật sự rất áy náy.
Bởi vì tôi biết chân của cô ấy bị vậy là do Cố Thanh Minh, tôi lòng đầy áy náy nhìn cô ấy.
“Cố Thanh Minh biết không?”
Hứa Du Vi lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khong-yeu-nguoi-do-la-cho/2580254/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.