Giang Nhân Ly nhìn Mạc Tu Lăng đang ngủ trên giường, không kìm được lòng mà suy nghĩ vớ vẩn. Đối với anh cô chỉ có một chuyện tốt duy nhất là ngủ cùng một giường với anh, chỉ sợ rằng bọn họ chỉ hòa thuận duy nhất trên phương diện này. Cô phát hiện anh có một sở thích rất độc ác, đó là lúc làm chuyện kia anh luôn bật đèn, muốn nhìn thấy vẻ mặt của cô. Điều này thật khiến cho cô có đủ lý do để tin tưởng, đàn ông đều là động vật có xu hướng thích cái đẹp bài xích cái xấu, nếu không thì tại sao lại có rất nhiều đàn ông nuôi tiểu tam (bồ nhí) bên ngoài. Cho nên cô thực nghi ngờ, liệu có phải mở đèn như vậy sẽ kích thích ham muốn mãnh liệt của anh?Cô thật sự không cho rằng xinh đẹp tuyệt đối có gì không tốt. Giống như một người đàn ông diện mạo tuấn tú, nếu như tính cách lại tốt nữa thì càng hay, nếu lại có tiền nữa thì không gì bằng. Tốt đẹp thì có gì không tốt? Hà tất phải tự làm khổ mình?
“Sao em còn chưa ngủ?” Mạc Tu Lăng không mở mắt, nhưng tay lại ôm chặt lấy cô.
Giang Nhân Ly run lên một chút, nếu như anh biết cô vừa suy nghĩ cái gì, chắc chắc sẽ bức tử cô.
Mọi người đều giả dối. Rõ ràng thích người đẹp nhưng vẫn muốn làm bộ là thích tâm hồn đẹp. Rõ ràng nhìn thấy một con mèo hoang thì sẽ rất ghét nhưng vẫn cho nó ăn, nhìn thấy người ăn xin cũng vẫn đưa cho họ ít tiền lẻ rồi rời đi, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-hieu-duoc-long-em/205451/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.