Suốt một tháng ròng rã, Mạc Tu Lăng không trở về biệt thự nhà họ Mạc. Anh không còn là anh của thời niên thiếu nữa, không thể luôn hiền lành, rộng lượng. Anh có ý nghĩ của mình, cũng không hề muốn thỏa hiệp. Mà vốn dĩ trong lòng anh cũng chưa từng nghĩ qua chuyện mình sẽ lấy người vợ như thế nào? Cũng không hề tưởng tượng một cuộc hôn nhân hoàn mỹ đến cỡ nào. Mấy năm nay, anh đã trưởng thành hơn nhiều, nhưng cũng đã mất đi nhiều thứ. Ở nước ngoài sáu năm, anh cũng hẹn hò với vài người bạn gái, thực sự không phải là để giết thời gian, nhưng không ai trong số bọn họ có thể khiến anh nảy sinh ham muốn, cho nên cứ dây dưa mãi như vậy.
Nhưng dù cho chưa từng suy nghĩ về chuyện đó, anh cũng hiểu rõ rằng, người mà anh lựa chọn làm vợ nhất định không phải là Giang Nhân Ly.
Thật ra hiện tại Mạc Tu Lăng đang rất chán nản, mỗi ngày chỉ ở hai nơi, công ty và nhà riêng. Điều này so với thời anh đi học thực sự còn tẻ nhạt hơn, khiến cho anh mỗi lúc một cảm thấy áp lực. Mỗi ngày anh đều phải xử lý tài liệu, công văn, sau đó lại lái xe về nhà, cứ như thế đi đi về về, dường như mãi mãi không có điểm dừng.
Thế nhưng, bất cứ lúc nào chỉ cần Giang Nhân Đình gặp phải chuyện gì gọi điện cho anh, anh liền không do dự mà đi tới chỗ hẹn.
"Vẫn là anh Tu Lăng tốt với Đình Đình nhất, biết rõ Đình Đình thích ăn nhất vịt om." Giang Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-hieu-duoc-long-em/205439/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.