Lúc Giang Nhân Ly thức dậy thì Mạc Tu Lăng đã rời khỏi. Điều này lại làm cô có cảm giác như quay lại tình cảnh quen thuộc mọi ngày. Cô thừa nhận, bản thân cô có chút ích kỷ, ngày hôm qua cô thực sự sợ sẽ bị anh bỏ mặc một mình. Hoá ra con người khi bị bệnh trở nên thật yếu đuối. Thực ra, cô từ nhỏ đến lớn cũng không có truyền nước biển, cô cảm thấy sinh bệnh cũng không cần phải quá khẩn trương. Có lẽ là do lúc nhỏ cô chưa từng tiêm thuốc nên đã bị miễn dịch với kim tiêm.Cô rất ít khi bị cảm, đã từng có một thời gian cô thường hay bị đau đầu. Chuyện đó xảy ra sau khi cô học xong đại học, lúc đó mỗi khi trong người cảm thấy không khỏe, cô sẽ áp dụng phương thức là ngủ, khi tỉnh lại cảm giác sẽ tốt lên nhiều. Cho nên, ngày hôm qua bị sốt lên như vậy thực là rất hiếm.
Cô không chỉ ghét bị tiêm, mà còn ghét luôn uống thuốc. Nhưng cô là người hiểu chuyện, nếu lúc đó cô không chịu uống thuốc, biết đâu Mạc Tu Lăng lại giữ cô cho bác sĩ tiêm thẳng vào mạch máu. Suy nghĩ đến trường hợp đó nên cô không chút do dự lựa chọn là uống thuốc.
Phòng ngủ lúc này có chút lạnh lẽo, thực ra lúc nào cũng lạnh lẽo như vậy. Nhưng ngày hôm nay cô đã rất cảm động, có lẽ bởi vì trong khoảng thời gian gần đây thái độ Mạc Tu Lăng có chút thay đổi. Bọn họ cũng không có cãi nhau, nhưng đôi khi không cãi nhau lại càng làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-hieu-duoc-long-em/1279967/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.