Lúc này đây, cậu còn cho rằng hắn đang làm ơn sao?
Kỳ thật hành động như vậy so với việc nhiệt tình giúp đỡ cũng chỉ cách nhau một đường kẻ. Cùng một loại, chỉ xem người trong cuộc muốn nghĩ sao thôi.
Lâm Hi Liệt không hề lộ diện mà ra tay giúp cậu một chuyện lớn như thế, nếu cậu còn nghĩ rằng đây là thủ đoạn bỉ ổi, thì quả không biết phải trái rồi.
Ngày mai… phải đi nói lời cám ơn với hắn.
Tần Qua do dự thật lâu mới quyết định đi mua một món quà đáp lễ. Tìm đến ân nhân nói lời cám ơn mà ngay cả quà cũng không mang, sẽ thành bộ dạng vô phép thế nào.
Nhưng thật ra chính cậu cũng không biết người nọ thích gì. Sau một hồi suy nghĩ, cậu quyết định mua một chiếc bật lửa. Sau khi tan ca Tần Qua dạo quanh các cửa hàng mua sắm lớn ở trung tâm thành phố thật tỉ mỉ, mới chọn được một chiếc hiệu Zippo*. Mặt tráng bạc sang trọng không chạm trổ hoa văn cầu kì, mang lại cảm giác cực kì giống người kia. Tần Qua thanh toán xong còn kêu người phục vụ gói cẩn thận vào hộp, rồi mới cầm túi lái xe về nhà.
Trên đường Đàm Tấn gọi điện, nói một tràng chúc mừng chúc mừng, “Xe đến trước núi ắt có đường” linh tinh. Tần Qua còn chưa nói với hắn biết việc này cũng là do người kia giúp đỡ.
Lúc về đến nhà, cha mẹ cậu đang ngồi bên bàn cơm, không khí không vui vẻ lắm.
Rõ ràng hôm nay đã giải quyết được một vấn đề lớn, tại sao cha mẹ thoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-hau-du-sinh/1303993/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.