Ưm… Nóng quá… Nhưng sao lại phát run?…
Cái mũi thở ra hơi nóng quá… Cổ họng cũng thật khó chịu… Mí mắt nặng trĩu đến không mở ra được…
Tần Qua cố sức giật giật ngón tay, lập tức nghe được bên tai truyền đến thanh âm kích động của mẹ cậu: “Con trai, con trai tỉnh!”
Hmm?… Mình bị bệnh sao?… Thật là khó chịu…
Tần Qua miễn vừa mở mắt, ánh vào mi mắt chính là một mảng tường trắng toát, một vòng người đứng vây xung quanh giường, ba mẹ, quản gia, còn có bác sĩ mang mắt kính, y tá.
Tần Qua nhìn qua phải, trên giá treo một chai nước biển, bên ngoài ánh mặt trời sáng lạn, mấy con chim nhỏ đậu ở đầu cành líu ríu kêu.
“Con trai, con cảm thấy thế nào? Tần mẹ nghiêng người lại gần cầm tay cậu, khuôn mặt vô cùng tiều tụy.
“Con bị sao vậy?…”
cheveuxnoirs.wordpress.com
“Con thật là!” Tần mẹ vừa tức lại đau lòng, “Hôm qua con khóa trái cửa làm cái gì! Buổi sáng chín giờ mẹ thấy con còn chưa dậy, gõ cửa làm sao cũng không thưa, dùng chìa khóa dự phòng đi vào thì thấy con không thay đồ nằm úp sấp trên giường! Con trai à, con có chuyện gì thương tâm cũng không nên làm khổ thân thể của mình như thế !”
“Hôm qua quá mệt mỏi… Nên trực tiếp ngủ luôn…”
“Aizz… Con đó… Ngủ cũng không thay đồ! Đến ăn một chút cháo đi! Mới vừa nấu sáng nay đó.”
Tần mẹ cầm lên cà mèn cách nhiệt, mở nắp, cháo còn nóng hôi hổi bốc lên hơi nóng. Tần Qua được mẹ cậu nâng ngồi dậy, từng ngụm nhỏ ăn cháo. Chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-hau-du-sinh/1303978/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.