Tần Qua cho là mình nghe lầm.
“Đưa vòi sen cho anh, em ra ngoài đi.” Thanh âm trầm thấp của nam nhân vang lên.
Tần Qua thẳng lưng dậy, thấy sắc mặt nam nhân không tốt, lông mày nhíu lại, hai tay cũng nắm chặt thành quyền, gân xanh trên cánh tay phải đều nổi lên, tựa như đang ngấm ngầm chịu đựng tức giận.
Tần Qua có chút bất an, muốn hỏi nam nhân xảy ra chuyện gì, lại cảm thấy nam nhân đã sắp phát hỏa, mình vẫn là không nên ngỗ nghịch ý nam nhân, liền đem vòi hoa sen giao cho hắn, mở cửa đi ra ngoài.
Nam nhân… Rốt cuộc tại sao lại tức giận?
Tần Qua nhớ rõ khi nam nhân ở trên xe còn đùa giỡn cậu, khi đó tâm tình nhất định cũng không tệ lắm. Sau khi về nhà sắc mặt cũng bình thường… Cũng chỉ có vừa rồi… Chẳng lẽ là mình cự tuyệt làm cho hắn tức giận?! Vốn nam nhân đêm nay đã nói muốn bồi thường phần thiếu nợ, hiện tại lại bởi vì bị thương mà không tiện, trong lòng nam nhân nhất định rất khó chịu… Đều nói người bệnh là lớn nhất, mình lại còn mạnh mẽ cự tuyệt nam nhân… Xem ra hắn là vì vậy mà tức giận…
cheveuxnoirs.wordpress.com
Nhưng… Nhưng mà… Cậu thật sự không muốn… Nói tiếp, vạn nhất đang lúc tình cảm mãnh liệt, nam nhân lại không cẩn thận đụng đến tay trái thì phải làm sao? Nếu muốn thỏa mãn nguyện vọng nam nhân , vừa muốn làm cho nam nhân ít di chuyển, sẽ… Sẽ là chính cậu chủ động ngồi lên đi… Không… Này… Này rất quá … Cậu làm không được…
Tần Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-hau-du-sinh/1303955/chuong-37.html