Sau khi ta và Ninh Hằng hòa thuận lại, thì càng lúccàng ngọt ngào. Ta và Ninh Hằng bàn bạc, chúng ta quyết định đợi sau khi NhạnNhi thành thân sẽ rời khỏi Giang gia, sau đó tìm một nơi non nước hữu tình rồiđịnh cư.
Còn về chuyện ta và Ninh Hằng thành thân, ta định chọnmột ngày tùy ý rồi bái đường là được, rượu mừng cũng không mà giá y (áo cưới)cũng không, toàn bộ ta đều không để ý, dù gì người ta muốn chỉ có duy nhất đầugỗ này. Ninh Hằng cảm thấy như thế là oan ức cho ta, kiên quyết không nghetheo. Cuối cùng dưới sự thuyết phục của ta, Ninh Hằng đồng ý không bày tiệcrượu, nhưng giá y thì nhất định phải có.
Ta ngẫm nghĩ, cuộc đời này ta chưa từng mặc qua giá yđỏ thẫm, có thể vì người mình yêu mặc một lần cũng không tồi.
Ta gật đầu đáp ứng.
Ngày Nhạn Nhi thành thân, Giang gia vô cùng náo nhiệt.Trời còn chưa sáng, ta đã bị tiếng khua chiêng gõ trống đánh thức, ta nhớ lạitrước kia lúc Thường Trữ xuất giá còn náo nhiệt hơn, nửa đêm canh ba, trongcung đã bắt đầu bận rộn rồi, ta cũng bận đến nỗi luống cuống cả tay chân, mãiđến khi Thường Trữ mặc giá y xong xuôi, ngượng ngùng phủ hỉ khăn bước lên hỉkiệu mới ngừng lại được. Lúc đó ta đã nghĩ, nếu sau này ta có thể xuất giá,nhất định phải xuất giá lặng yên không một tiếng động, ồn ào như vậy đúng làlàm người ta đau đầu.
Cũng may hiện giờ đầu gỗ đã đáp ứng, hai người chúngta chỉ cần lặng lẽ bái đường thành thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393237/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.