Trên đường hồi cung, ta ngồi trong xe ngựa, Nhạn Nhingồi phía đối diện. Ta nhìn Ninh Hằng đang ngồi trên lưng ngựa, lại dời tầm mắtvề, bảo Nhạn Nhi đưa gương lăng hoa, ta nâng lên nhìn cẩn thận.
Ta vẻ ngoài cũng không kém, tuy không bằng Thường Trữ,nhưng tốt xấu gì cũng là tiểu thư khuê các mặt mày thanh tú. Đã sống nhiều nămnhư vậy, ta hiếm khi chủ động một lần cuối cùng lại thành kết quả như vầy, cáimặt mo này của ta biết đặt ở đâu bây giờ. Người ta nói là tiểu nháo di tình,lần này, ta quyết định nháo với Ninh Hằng một lần lại thành xích mích.
Sau khi về đến cung, từ cửa cung, ta ngồi trên xe kéođã chuẩn bị từ trước, Ninh Hằng tiến lại gần nói phải đi phục mệnh (báocáo lại sau khi chấp hành mệnh lệnh) với Hoàng đế, ta cực kỳkhông tự nhiên nhìn sang chỗ khác, không nhanh không chậm nói: "Ninh khanhtất nhiên phải lấy công sự làm trọng."
Sau đó, ta không liếc qua Ninh Hằng một cái, đã bướclên xe kéo. Đến lúc trở lại Phúc cung, đã là giờ Thìn một khắc, bên ngoài đènthắp lên hết rực rỡ, từng đốm nhỏ như những vì sao ở khắp nơi, hôm phải ta phảilặn lội đường xa, nên thân thể mệt mỏi không còn chút sức lực, chỉ tắm rửa qualoa rồi đi ngủ. Hôm sau lúc đang ăn sáng, ta giả bộ lơ đãng hỏi: "NinhHằng đêm qua có quay về Bắc các không?"
Như Ca trả lời, "Bẩm Thái hậu nương nương, Ninhđại tướng quân đêm qua cũng không quay về, Như Ca nghe mấy cung nữ hầu hạ ở chỗBệ hạ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393189/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.