Một Trung thu yến êm đẹp chỉ vì ta mà làm người ngãngựa đổ, ta mắt tròn xoe nhìn Ninh Hằng sau đó liền hôn mê bất tỉnh. Sau đóhoàn toàn mất đi ý thức, cho tới khi mở mắt ra, đã là đêm khuya ngày thứ hai.Cạnh giường có Như Ca cùng Như Họa đang đứng, các nàng mặt mày ủ rũ, mí mắtkhép hờ.
Chắc là uống không ít nước hồ, yết hầu của ta thấy khôkhốc, ta nuốt nuốt nước miếng, mở miệng khàn khàn nói: "Giờ nào rồi?"
Ta nói một câu làm bừng tỉnh Như Ca cùng Như Họa, cácnàng hai người sắc mặt kích động, sau khi liếc nhìn nhau một cái, Như Họa vộivội vàng vàng chạy ra ngoài, Như Ca rưng rưng nói: "Đã là giờ Sửu hai khắcrồi, nương nương người rốt cuộc cũng tỉnh lại, người đã hôn mê suốt haingày."
Giây lát sau, rèm che vén lên, nhiều người chạy vộitới bên giường ta, dẫn đầu là Hoàng đế cùng Thường Trữ, Thường Trữ cầm tay ta,thấp giọng nói: "Có chỗ nào không thoải mái không?"
Ta nhìn mắt Thường Trữ, nàng tóc tai hỗn độn, đôi mắtcòn có tơ máu, nghĩ đến ta hôn mê hai ngày Thường Trữ nhất định là rất lo lắng.Ta lắc đầu.
Hoàng đế lúc này mở miệng nói: "Quách Thái y, bắtmạch cho Thái hậu."
Lúc này ta mới nhớ tới mục đích nhảy hồ, mắt nhịnkhông được nhìn xuống bụng, Thường Trữ tay run lên, trong lòng ta mờ mờ ảo ảobiết được kết quả rồi.
Quách Thái y sau khi bắt mạch cho ta, nói với Hoàngđế: "Bẩm bệ hạ, Thái hậu thân thể đã không còn vấn đề gì, chỉ cần điềudưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393170/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.