Ta nghiền ngẫm mãi không nghĩ ra được ý đồ thật sự củaHoàng đế, lại thấy bộ dáng không đáp ứng không được của hắn, ta đành miễn cưỡngchấp nhận quay về cung điện.
Thẩm Khinh Ngôn cùng Ninh Hằng theo ta về Phúc cung,Phúc cung là cung điện của ta, âm "Phúc" cùng "Phù" đọc gầngiống nhau, cũng là tiên đế ban tặng. Ta sắp xếp cho Thẩm Khinh Ngôn ở ĐôngCác, còn Ninh Hằng ở Tây Các. Người trong cung được huấn luyện rất tốt, thấy tadẫn theo hai nam nhân trở về, mà mặt cũng không đổi sắc.
Sau khi Như Ca giúp ta thay áo, ta cho mọi người lui,một mình ngồi trước bàn trang điểm ngắm túi như ý Thẩm Khinh Ngôn đã tặng. Tanhẹ nhàng chạm tay vào, tiếng chuông thanh thúy vang lên. Ta nhìn nó tới xuấtthần, trong lòng thật sự thấy khó hiểu vì sao Thẩm Khinh Ngôn lại muốn tới làmnam hầu cho ta.
Bất kể ta vắt hết óc ra nghĩ, cũng chẳng nghĩ ra đượcnguyên do tại sao. Cuối cùng dứt khoát thổi tắt nên, đi ngủ. Hôm sau tỉnh lại,ta gọi đồ ăn sáng, Như Ca Như Họa ở bên cạnh hầu hạ.
Trong điện cực kỳ yên lặng, sau khi ta uống xong chéncháo nhỏ, hừm hừm cho thanh cổ họng, hỏi: "Thẩm khanh cùng Ninh khanh lâmtriều rồi à?"
Như Họa và Như Ca liếc mắt nhìn nhau, Như Ca đáp:"Bẩm nương nương, đúng vậy."
"Cùng nhau đi sao?"
Như Họa đáp: "Ninh đại tướng quân đi sớm hơn ThẩmTướng một khắc."
Ta cân nhắc một hồi, lại hỏi: "Lúc này là giờnào?"
"Bẩm nương nương, đã là giờ Tỵ bốn khắc."
Còn nửa canh giờ nữa lâm triều sẽ chấm dứt, nhớ đếnThẩm Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/117670/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.