Ta họ Tô danh Cán, khi tiên đế băng hà ta mới đến tuổicập kê, vốn đã chuẩn bị tư tưởng bồi táng, không ngờ tiên đế để lại một thánhchỉ, nội dung thì ta cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ duy nhất đoạn tiên đế ban tựPhù Cơ, trợ giúp thái tử đăng cơ. Sau đó, ta trở thành Thái Hậu trẻ tuổi nhấtvương triều Đại Vinh.
Cho tới nay, tâm tư của ta vẫn không yên. Mười haituổi ta lấy thân phận bé gái mồ côi tiến cung, tiên đế thấy ta thì coi như nhưcon gái mà nuôi dưỡng, ta nằm mơ cũng không ngờ, cuối cùng lại rơi vào hoàncảnh này.
Nhưng mà, tiên đế đã uỷ thác lại trọng trách, ta đànhdắt tay thái tử Lý Nhân mới mười một tuổi, trước ánh mắt chằm chằm của văn võbá quan ngồi lên ngôi vị Hoàng đế.
Rèm che hạ xuống, ta bắt đầu cuộc sống buông rèm nhiếpchính.
Rèm hạ xuống, Như Ca cùng Như Vũ tay cầm quạt trònđứng hai bên quạt, Như Thi cùng Như Họa hai người chia ra xoa bóp tay và vaita, lúc mạnh lúc nhẹ vừa phải. Phía ngoài rèm, các triều thần có vẻ đang nghịsự chuyện lũ lụt. Ta lấy tay chống cằm, hắt xì một cái, miễn cưỡng hỏi: “Gầnđây trong cung có đồn đãi nào liên quan tới ai gia không?”
Từ lúc ta buông rèm nhiếp chính tới nay, lời đồn đãivề ta trong cung chưa bao giờ thiếu. Ví dụ như yêu nữ hại nước hại dân, hóathân hồ ly quỷ mị… Dù sao ta cũng chẳng thèm để ý, chỉ cảm thấy trong cung nhântài xuất hiện như mưa, mồm mép thật là tốt.
Như Ca chột dạ liếc mắt ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/117665/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.