- Cậu nói!
Lúc này, Lâm Tuyết vô cùng ngạc nhiên mà hỏi lại:"Mình nói? Khi nào chứ?"
- Lúc hai chúng ta 10 tuổi.
- 10 tuổi??? Chuyện của 15 năm trước mà cậu vẫn còn nhớ á?
Lúc này cô chợt nhớ ra cuộc trò chuyện của cô và cậu 15 năm về trước.
(15 năm trước)
- Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết ơi!
- Tử Hoài à, cậu không cần phải gọi to thế đâu.
- Cậu làm xong bài tập chưa vậy?
- Còn vài bài nữa thôi.
- Mình, mình chưa làm được bài nào hết á hu hu...
- Vậy để mình làm chung với cậu nha!
- Ừm.
Sau đó, hai người họ cùng nhau về nhà của Tử Hoài, căn biệt thự quá lớn khiến cô phải choáng ngợp, Lâm gia đơn giản chỉ là một gia đình thương nhân bình thường không có gì nổi trội cả nhưng Kỳ gia thì lại khác, cứ như chim sẻ và phượng hoàng.
- Tiểu Tuyết vào thôi nào!
- Ừm...
Cuộc sống của người giàu có như thế nào cô không hiểu lắm, nhưng cô biết chắc rằng không phải ai cũng như Kỳ Tử Hoài, sống vô ưu vô lo như này. Cô hơi ngập ngừng vì đây dù sao cũng là lần đầu tiên cô đến nhà cậu.
- Tiểu thiếu gia à, người về rồi đấy ạ!
- Chào chú quản gia hì hì.
Cô bẻn lẻn khẹ gật đầu chào quản gia, trong nhà còn có nhũ mẫu và người giúp việc nữa, thật là xa hoa!
- Tiểu thiếu gia hôm nay cậu dẫn bạn đến chơi sao ạ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dung-ai-sai-/3404168/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.