Cung Bách khá ngạc nhiên khi Vương Lạc Ngôn chủ động nhắc đến cô. Thật tâm anh luôn muốn biết năm đó Mãn Đình nói lời chia tay anh và bảo sẽ sang nước ngoài du học cùng Vương Lạc Ngôn liệu có phải sự thật? Tuy nhiên nếu hỏi thẳng chuyện xưa cũ chẳng mấy vui vẻ thì lại không tiện.
Nào ngờ anh chưa hỏi mà Vương Lạc Ngôn đã khơi chuyện trước. Cung Bách tỏ ra điềm tĩnh, chậm rãi nói:
- Sao đột nhiên anh lại nhắc đến cô ấy?.
Hai người cứ liên tục đặt câu hỏi vờn nhau thay vì thẳng thắn trả lời người đối diện. Trông thái độ và lời nói của anh, Lạc Ngôn chắc chắn anh vẫn chưa quên người yêu cũ.
Dường như ngay từ đầu Vương Lạc Ngôn đã có ý định muốn nói với anh về bí mật của Cố Mãn Đình. Anh ấy không vòng vo thêm nữa:
- Có một chuyện liên quan đến cô ấy mà từ lâu tôi đã muốn nói rõ với anh nhưng chưa có cơ hội.
Hôm nay Vương Lạc Ngôn thật sự khiến anh bất ngờ. Cung Bách cũng rất tò mò muốn biết điều anh ta sắp nói là gì. Anh im lặng, cứ thế nhìn thẳng vào mắt của Vương tổng, anh ấy cũng không day dưa mà lập tức vào thẳng vấn đề:
- Năm đó Mãn Đình không hề cùng tôi sang nước ngoài du học.
Anh ngây người trước điều Lạc Ngôn vừa tiết lộ. Suốt thời gian qua, anh cứ mơ hồ trong việc xác định thân phận của Lạc Xuyên dù anh có linh cảm chắc chắn cô chính là Cố Mãn Đình nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-toi-pham-tinh-yeu/3505292/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.