Khi Yusite mở mắt, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào bên trong, trên mặt đất chiếu ra từng đường ánh sáng ôn nhu.
Bốn bức tường bao quanh, cũng không phải màu trắng lạnh lẽo ảm đạm, cũng không phải màu xám cô độc hậm hực, mà là màu xanh ô liu nhạt, ở dưới ánh nắng, hiện ra một loại phong vị nhàn tĩnh tựa như phố núi Tuscany.
Không phải bệnh viện lạnh lẽo buồn tẻ, càng không phải là ngục giam đau khổ, hắn không biết mình đây ở đâu. Bất quá, thân thể cảm thấy thoải mái hơn nhiều, vết thương trên lưng đã không còn đau, đầu cũng không choáng.
Giơ tay lên dụi dụi con mắt, chú ý tới trên cổ tay được bôi thuốc băng bó cẩn thận; không chỉ như vậy, tầm mắt của hắn rụt rè dời xuống, lại thấy quần áo bẩn trên người không còn, thay vào đó là một bộ đồ ngủ thoải mái. Rất hiển nhiên, người nào đó đã vệ sinh chữa trị cho hắn, cái này cũng ám chỉ, người kia biết chuyện hắn bị lăng nhục.
Hắn đột nhiên có dự cảm xấu.
Quay đầu vừa nhìn, trên tủ thấp cạnh giường đặt một bình nước suối, ly nước, và một ít đồ chữa trị; tiếp tục nhìn quanh, ở chân giường có một cái ghế, một quyển sách dùng thẻ đánh dấu lại tùy ý đặt trên ghế, xem chủ nhân tựa hồ tạm thời rời khỏi đây không lâu.
Tim của Yusite đập dồn dập vì khẩn trương mà từ từ đập nhanh hơn, nhìn về phía cửa, cửa phòng nửa khép, hắn có thể loáng thoáng nghe được một giọng nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-thanh-thi-chi-tam-y/3249423/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.