Trên sân khấu đang biểu diễn tiết mục trói buộc, thiếu niên thân thể trắng nõn bị dây đỏ quấn quanh, dưới ánh đèn tỏa ra sự quyến rũ khó cưỡng.
Theo từng nội dung, điều giáo sư sẽ làm tiết mục mẫu trước, sau đó sẽ tùy ý các chủ nhân đưa sủng vật của mình lên biểu diễn.
Ngụy Tần dắt Giang Lăng đi tới, có rất nhiều người đang đứng xem, Giang Lăng không nhìn thấy tình hình trên sân khấu, nhưng cậu có thể cảm nhận được dục vọng của bọn họ, khiến cho tiết mục càng thêm điên cuồng.
Lúc điều giáo sư hô biểu diễn “dùng yết hầu”, Ngụy Tần không nhanh không chậm giơ tay.
Thân thể giống như bị sét đánh, Giang Lăng nhất thời đầu óc trống rỗng.
“Em có thể làm tốt mà? ” Giọng nói trầm thấp của Ngụy Tần từ đỉnh đầu truyền đến, “Đừng làm tôi mất mặt.”
Giang Lăng gắt gao siết chặt nắm tay, lồng ngực đau đến không thở nổi.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của những người xung quanh, hai người đi tới bên cạnh sân khấu, Ngụy Tần đem dây xích giao cho điều giáo sư.
Giang Lăng cố đè nén cảm giác nhục nhã đang không ngừng dâng lên, bức bách chính mình bò lên trên sân khấu, ánh đèn quang chói mắt khiến cậu không thể mở mắt ra… Trong thoáng chốc cậu nhìn thấy Ngụy Tần đang ngồi ở hàng ghế khách quý, ánh mắt lạnh lùng băng lãnh.
Giang Lăng thu hồi đường nhìn, cậu nhìn chằm chằm mặt đất bị ánh sáng chiếu đến trắng nhợt, tuyệt vọng dưới đáy lòng lan tràn.
Điều giáo sư trói hai tay cậu ra sau lưng, treo lên giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-phuc-tung/1304177/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.