Một đêm vô mộng.
Ngày thứ hai, Giang Lăng mơ mơ màng màng mở mắt ra, lại mơ mơ màng màng nhắm lại. Cứ nhiều lần nhiều lần như vậy, cậu mới tỉnh dậy.
Khe khẽ cử động, toàn thân liền đau nhức. Giang Lăng nhớ lại đêm qua liên tục làm tình hết lần này đến lần khác, không khỏi tim đập rộn lên. Loại khoái lạc điên cuồng này Cố Trung chưa bao giờ mang đến cho cậu.
Giang Lăng trước sau ngẫm lại, liền đưa ra kết luận: không phải Cố Trung yếu, mà là Ngụy Tần quá mạnh.
Giang Lăng trong đầu suy nghĩ lung tung nửa ngày, mới quyết định ngồi dậy, cũng may hôm nay bang hội không có gì cần giải quyết, nếu không thì xương cốt của cậu sẽ gãy rời mất.
Đêm qua vừa ngã xuống là ngủ như chết, vẫn còn chưa kịp đi tắm. Giang Lăng đỡ eo, hướng phòng tắm đi vào.
Tắm rửa xong đi ra, tinh thần khôi phục được một chút, dù cả người đau nhức khôn cùng, nhưng Giang Lăng tâm tình cũng coi như sung sướng, tuy rằng Ngụy Tần ở phương diện tình ái rất cường bạo, nhưng lại mang đến cho cậu sự khoái lạc khôn cùng.
Giang Lăng lau khô tóc kéo cửa ra.
“Tắm xong rồi?”
Giọng nói trầm thấp lọt vào tai, Giang Lăng quay đầu, liền thấy Ngụy Tần mặc áo tắm mở rộng, những giọt nước trong suốt vừa tắm xong lăn xuống theo bờ ngực rắn chắc, khuôn mặt anh tuấn ngược sáng, con ngươi sẫm màu dường như có thể nhìn thấu linh hồn Giang Lăng.
Giang Lăng sửng sốt, nhất thời không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-phuc-tung/1304163/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.