Lúc Vi Dịch Kiệt trở về nhà đã qua mười một giờ. 
Cậu vừa mở cửa liền thấy Hàn Vĩ ngồi một mình trên ghế sofa trong  phòng khách, tay đang nhấn điều khiển TV. Thấy Vi Dịch Kiệt mở cửa đi vào, Hàn Vĩ liền vọt lên nắm lấy tay cậu kéo vào trong phòng ngủ. 
“Cởi!” 
Ngữ khí Hàn Vĩ tràn ngập tức giận, Vi Dịch Kiệt do dự một chút rồi cũng thành thật cởi đồ của mình. 
“Điện thoại của anh vì sao tắt máy cả buổi tối? Tôi cho anh điện thọai để làm gì?” 
“Tôi không tắt máy.” 
Vi Dịch Kiệt như muốn chứng minh lời nói của mình, gấp gáp lấy điện thoại từ trong túi quần ra, nhấn vài cái điện thoại vẫn không sáng lên. 
“Hết pin…” Vi Dịch Kiệt nói. 
“Tại sao trễ như vậy anh mới về?” Hàn Vĩ cũng không truy cứu chuyện điện thoại nữa. 
“Không… cũng không có chuyện gì.” 
“Anh nói dối cũng phải lựa lời mà nói chứ.” 
Hàn Vĩ nói xong liền hôn Vi Dịch Kiệt, tay cũng bắt đầu không an phận vói vào trong áo sơmi đã mở rộng. 
“Hừ, chiều nay anh đã nói sẽ nấu cơm cho tôi ăn.” 
“Hả, cậu vẫn chưa ăn cơm tối?” 
“Đương nhiên chưa ăn.” 
“Cậu không phải hiện tại muốn—” Chữ ‘làm’ có xé rách miệng Vi Dịch Kiệt cậu cũng không dám nói ra. 
“Đều vẹn toàn hai bên không phải sao?” 
Nhìn Hàn Vĩ không có chút hảo ý tươi cười, trong lòng Vi Dịch Kiệt có chút sợ hãi. 
Cởi hết quần áo chỉ mặc duy nhất một chiếc tạp dề hở hang làm cho Vi Dịch Kiệt cảm thấy xấu hổ tới mức muốn chui xuống đất. Tạp dề kia có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-manh-dong-va-ai-duc-loang-lo/185135/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.