Chuyển ngữ: An Hiên
Beta: Queenie_Sk
Để lại câu nói này, Thư Tần đi ra ngoài.
Vũ Minh hơi mông lung, kéo cô lại: "Thật hay giả vậy?"
Thư Tần suýt thì bật cười, người này vui đến nỗi ngớ ngẩn luôn rồi: "Anh nghĩ thử xem, cuối tuần chỉ có hai ngày, đi đi về về đã mất mười mấy tiếng rồi, em không nỡ dùng tất cả thời gian này để ngồi xe.”
Đến lúc này Vũ Minh mới nở nụ cười, véo mặt cô: "Làm anh kìm nén suốt cả buổi, ở đây chờ anh." Tin tức tốt xuất hiện đột ngột làm anh còn vui hơn là biết từ trước, bây giờ có nhiều thời gian rồi, thậm chí anh bắt đầu tính toán xem buổi trưa nên cho Thư Tần ăn gì.
Vũ Minh cười rộ lên khiến ánh mắt trở nên rạng rỡ, có cảm giác như ánh sao lấp lánh, đáng tiếc anh lại không hay cười, từ tối qua đến bây giờ mới nở được một nụ cười, Thư Tần nhìn vào mắt anh, khẽ nói: "Em là sinh viên, không dễ xin nghỉ đâu, lần sau có khi khoa sẽ không phê chuẩn cho em mất."
"Anh về thành phố thăm em, em đi một chuyến vừa phiền phức lại không an toàn."
Thư Tần muốn gật đầu đồng ý nhưng lại lập tức lắc đầu, vì đề tài này Vũ Minh đã từ bỏ rất nhiều thứ. Với anh mà nói, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là làm tốt công tác thí điểm.
"Vẫn nên để em đến thăm anh đi, lúc tới thì thuận tiện mang đồ ăn cho anh nữa, không phải anh thích bánh bao bố em làm sao? Trời lạnh nên bánh bao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-vao-ong-nghe-cua-toi/1795674/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.