Chuyển ngữ: An Hiên
Beta: Queenie_Sk
"Nói vớ vẩn, rõ ràng là em gầy đi hai cân."
Vũ Minh quan sát cô, ánh tà dương buổi hoàng hôn từ phía sau chiếu lên vành tai hồng hào lộ ra của cô, như màu đỏ của ngọc thạch nhẵn nhụi vậy, khiến người ta không nhịn được muốn cúi đầu hôn một cái.
Xung quanh có vài người ngạc nhiên dừng chân, dù tiếc đến đâu anh đành phải buông cô ra.
"Túi xách của em đâu?" Anh nhìn ra phía sau cô, "Đi tay không tới à? Sữa rửa mặt gì đấy cũng không mang theo sao?"
"Em để ở sảnh rồi, đồ nặng quá xách không tiện."
Giọng Thư Tần nhỏ nhẹ, anh kiên trì lắng nghe. Từ khi đến Thanh Bình, mỗi ngày đều có rất nhiều công việc phân tán sự chú ý của anh, nhưng đến tận khi cô xuất hiện trước mắt, anh mới biết nỗi nhớ nhung mình dành cho cô nhiều như nào.
Thư Tần nhìn bốn phía xung quanh: "Ký túc xá của anh đâu, vừa nãy em đi quanh một lúc lâu mà không thấy."
Anh để tay vào túi quần, thờ ơ nói: "Anh ngủ ở tòa nhà phòng khám."
"Tòa nhà phòng khám?" Thư Tần kinh hãi, lập tức lùi về vài bước, ngẩng đầu xác nhận bảng hiệu.
"Không có gì kỳ lạ cả, bệnh viện không có ký túc xá độc lập, trước đây các bác sĩ như bọn anh đến bệnh viện cũng ở nơi này."
"Nhưng đến tầng bốn đều là phòng của các khoa, người tới người đi toàn là bệnh nhân, bình thường nghỉ ngơi như thế nào?"
Vũ Minh cảm thấy việc giải thích quá phiền phức, anh kéo cô: "Đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-vao-ong-nghe-cua-toi/1795668/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.