Chuyển ngữ: Queenie_Sk
Giáo sư Hoàng nắm tay Thư Tần: “Dì có nghe Cố Phi Vũ nói qua, cháu là sư muội của Vũ Minh à?”
Thư Tần trịnh trọng: “Cháu chào giáo sư Hoàng.”
Giáo sư nhìn Vũ Minh rồi quay lại Thư Tần. Mẹ Vũ Minh qua đời khi mới bốn mươi tuổi, mỗi khi nghĩ đến việc này dì thường cố gắng kìm nước mắt, lúc này đây trông thấy bạn gái Vũ Minh, ánh mắt dì để lộ sự quan tâm sâu sắc. Giáo sư Uông cũng nhìn Thư Tần, trong lòng không khỏi nhớ đến người đồng nghiệp đã khuất.
Sức khỏe của chủ nhiệm Cố vẫn chưa ổn định, trong phòng nói chuyện vài ba câu rồi lập tức yên lặng. Thư Tần chỉ xin nghỉ được nửa tiếng, qua đây thăm rồi phải trở về ngay.
Vũ Minh lên tiếng chào rồi ra ngoài tiễn Thư Tần, giáo sư Hoàng muốn tiễn ra đến tận cửa nhưng cả người mệt mỏi nên mấy đồng nghiệp kéo bà ngồi xuống sofa.
Khi cửa gần đóng, Thư Tần nghe âm thanh thở dài của giáo sư Hoàng: “Mệt mỏi cả đời, đến khi tưởng được an nhàn hưởng phúc tuổi già thì sức khỏe lại không chống đỡ được. Hiện tại mới rõ ràng, cuộc sống là vô thường.” (1)
(1) Cuộc sống và vạn vật quanh chúng ta, từng giờ từng phút luôn luôn biến đổi theo không gian và thời gian, không có gì tồn tại vĩnh viễn. Đó chính là “Vô thường”, nghĩa là không có gì thường xuyên trường tồn mãi mãi. Thân vô thường: Sinh, lão, bệnh, tử, bệnh tật, tai nạn bất thường luôn xảy ra.
Thư Tần đứng ở hành lang hỏi Vũ Minh: “Anh ăn trưa chưa?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-vao-ong-nghe-cua-toi/1795642/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.