Bắt đầu từ sáng sớm, điện thoại của Khương Hi Sơ vẫn luôn reo, reo một lần Khương Hi Sơ cúp một lần, đợi đến lần thứ ba, nàng cau mày nhìn điện thoại, không tiếp tục cúp máy, mà là chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng.
Trần Mạn không rõ tình huống, "Ai vậy?"
Giọng nói của Khương Hi Sơ không vui, dường như rất khó chịu với người gọi điện thoại, "Không ai cả, là quấy rối. Ăn xong chưa, ăn xong rồi thì đi."
Tám giờ đi, lề lề mề mề, đến công ty cũng chỉ tám giờ hai mươi. Thật ra giờ làm việc là chín giờ, nhưng hai người một là tổng giám đốc, một là thư kí trưởng của tổng giám đốc, đến sớm làm gương cũng tốt.
Đến văn phòng, Khương Hi Sơ bắt đầu làm việc, làm hơn một tiếng, cuối cùng cũng hoàn thành tất cả nhiệm vụ khẩn cấp, có thể nghỉ ngơi một lúc. Kết quả, cuộc gọi đó lại đến.
Khương Hi Sơ nhíu mày úp điện thoại xuống. Sau một phút, điện thoại đột nhiên rung lên.
Rung đại biểu cho việc thông báo có tin nhắn, Khương Hi Sơ thong thả cầm điện thoại, nhìn vào nó.
—— Tao ở dưới lầu công ty của mày, nếu mày không ra, tao sẽ đi vào.
Có một số người, có một số việc, không phải lơ đi là có thể giải quyết. Nàng đã từng nói qua điện thoại rất nhiều lần, nhưng đối phương vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn làm ầm ĩ đến mức vô cùng khó xử mới bỏ qua.
Khương Hi Sơ nhìn màn hình điện thoại cả buổi, sau đó cầm lấy điện thoại, nàng đứng dậy, nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-hu-tro-cot-cua-ta/272240/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.