Vừa về tới Cổ Uyển, Vãn Thanh liền gọi Hoa Nhi lại, phân phó nàng chăm sóc Đồng Đồng thật tốt. Thằng nhóc kia tối hôm qua chưa từng chợp mắt, hiện tại, nhất định là mệt muốn chết rồi.
Đợi cho đến khi Đồng Đồng đi về phòng, Vãn Thanh dẫn Hồi Tuyết, Hỉ nhi cùng Phúc nhi đi về phòng nghỉ ngơi, đối với Hạ Hầu Mặc Viêm nàng xem hắn tựa như không khí, dường như không nhìn thấy.
Hạ Hầu Mặc Viêm lẽo đẽo đi theo phía sau nàng, hướng về phía tân phòng mà đi, thấy nàng không để ý đến mình, nhanh chân đuổi theo nàng ở trong hành lang dài, vẻ mặt u oán, mở miệng hỏi một tiếng:
"Nương tử, còn ta thì sao? Ta ở đâu đây?"
Vãn Thanh dừng lại, tao nhã xoay người, nhàn nhạt trả lời:
"Thế tử gia, trong mấy ngày qua ở địa phương nào nghỉ ngơi, thỉnh tự ngài đi đến nơi đó, thứ Vãn Thanh không tiễn"
Nói xong, nàng không thèm để ý Hạ Hầu Mặc Viêm, mang theo Hồi Tuyết cùng Hỉ nhi, Phúc nhi đi về hướng tân phòng để nghỉ ngơi, nàng bây giờ đã quá mệt mỏi rồi.
Hạ Hầu Mặc Viêm đi theo phía sau nàng, vừa nghe nàng nói như thế, liền dừng lại bước chân, nhìn bóng lưng nàng đang dần dần đi xa.
Nhớ lại những tin đồn gần đây trong Sở kinh, hắn đúng là đã tạo thương tổn rất lớn trong lòng Vãn Thanh. Nếu muốn nàng tha thứ, chỉ sợ không dễ.
Mà hắn, quả thật làm cũng thật quá mức. Bây giờ, hắn cần phải suy nghĩ ra biện pháp để lấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-bao-boi-dong-chinh-nuong/2768276/chuong-74-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.