Phần 3: Thượng Quan Tử Ngọc chấp thuận đề nghị
Thượng Quan Tử Ngọc từ bên ngoài đi vào, Vân Tụ thì ở lại bên ngoài.
Vãn Thanh vẫy tay cho Hồi Tuyết đi xuống, bản thân mình chậm chập tiêu sái, đến giường nhỏ ngồi xuống:
“Nhị muội ngồi xuống đi”
“Dạ, đại tỷ”
Thượng Quan Tử Ngọc ngẩng đầu nhìn Vãn Thanh.
Dáng vẻ của nàng lung linh xinh đẹp dưới ánh đèn mờ ảo, lúm đồng tiền hơi sâu với nụ cười yếu ớt. Tao nhã trong sáng, giống như một đóa phong lan, mọc kề bên cánh rừng hoa mai.
Vẻ đẹp này thật sự nói không nên lời.
Bộ dạng này của nàng, khiến cho ả ghen tị không thôi, nhưng ả cũng không hiểu.
Vì sao con tiện nhân đó xảy ra chuyện như vậy, mà còn có can đảm sinh ra một thằng con hoang như Thượng Quan Đồng. Nhưng lại có thể xinh đẹp đến như thế, giống như viên Minh Châu không nhiễm bụi.
Tại sao chỉ có mình có cảm giác bản thân mình bị ô uế, tràn đầy dơ bẩn, dường như toàn bộ thiên hạ này, mọi người đều khinh bỉ mình, xem thường mình.
Rõ ràng đều xảy ra những việc giống nhau, vì sao không đồng dạng? Vì sao nó thay đổi đến như vậy? Còn mình thì … rốt cuộc là tại sao?
Ông trời thật là bất công.
Thượng Quan Tử Ngọc tự oán tự than thở, Vãn Thanh ngước mắt nhìn ả:
“Sao vậy? Nhị muội không phải là có chuyện gì cần nói sao?”
Trong đêm tối, thanh âm của nàng rất nhẹ nhàng rất êm tai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-bao-boi-dong-chinh-nuong/2768126/chuong-58-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.