Ở phía sau am ni cô là một mảnh cỏ xanh, đi qua một bãi cỏ là một khurừng trúc, phía sau khu rừng trúc là một tảng đá không lớn lắm nằm gầnngôi nhà tranh, lúc này dọc theo hai bên con đường mòn đầy cỏ xanh trong rừng trúc có treo mấy ngọn đèn lồng, ngọn đèn thật mờ nhạt cũng đủ đểthấp sáng xung quanh nhà tranh, lộ ra một cái bàn không lớn không nhỏ,lúc này trên bàn đã có vài món ăn, tuy rằng đơn giản, nhưng cũng phongphú. 
Những thức ăn này là Long Diệu tự tay làm, vừa nhìn thấy Vãn Thanh cùng Đồng Đồng đi đến, lập tức đón tiếp, mời hai mẹ con ngồixuống. 
Hồi Tuyết đi qua, chuẩn bị phục vụ bọn họ, Long Diệu ngẩng đầu nhìn nàng lên tiếng: 
“Ngươi cũng cùng nhau ngồi xuống đi, dù sao cũng không có người ngoài.” 
Hồi Tuyết lắc đầu, Đồng Đồng sớm nói: 
“Hồi Tuyết tỷ tỷ, ngươi ngồi xuống cùng nhau ăn đi, Diệu thúc thúc làm thứcăn rất được, ta thường xuyên ăn nha, ngươi nếm thử đi” 
Đồng Đồngtự hào nói, giống như Long Diệu biết nấu ăn là một chuyện rất đáng tựhào vậy, hơn nữa đặc biệt điều đó khiến bé kiêu ngạo, mọi người đều nhìn bé, Long Diệu càng là nhịn không được giơ tay sờ đầu của bé, trong lòng chảy một dòng nước ấm, nói thật, ba năm này, tuy rằng hắn chăm sóc Đồng Đồng, nhưng chỉ vì cuộc sống của hắn quá cô đơn buồn tẻ, Đồng Đồng mang cho hắn sự ấm áp, cho nên phải nói là chăm sóc lẫn nhau mới đúng. 
“Đồng Đồng, đến, ăn thử cái này.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-bao-boi-dong-chinh-nuong/2767915/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.