*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
"Viết đi, miễn cho cậu rảnh phát rồ." 
Biên tập: Chuối 
Dương Tinh cầm đề nói năm phút, ngẩng đầu lên phát hiện anh chàng bị ốm đang xoay bút, xoay thước, xoay tẩy. Tay vớ được cái gì thì cậu xoay cái đó. 
Chắc là bệnh chung của những chàng trai mới lớn. 
Cô ngắm nghía một lát mới nhớ ra: "Thịnh Vọng?" 
"Dạ?" Cậu chàng bị gọi tên dừng bút lại. 
"Suýt nữa thì tôi quên, cậu không có đề để xem đúng không?" Dương Tinh nói. 
Thịnh Vọng cười ruồi, bụng nhủ thầm không phải suýt đâu ạ, rõ ràng là cô đã quên tiệt. 
Trước kia Dương Tinh trưng dụng đề của Tề Gia Hào chưa bao giờ để ý, Tề Gia Hào sẽ tự dịch ghế của mình sang xem chung với bạn bên cạnh, cầm theo một cái bút và quyển vở là được. 
Đám học trò lớp A chia làm 2 phe, một phe là "Thi xong tất tả so đáp án", một phe là "Thi xong sống chết mặc bay". Tề Gia Hào thuộc phe đầu tiên. 
Những người thuộc phe ấy đều có bản lĩnh "Đọc đến đâu nhớ đến đấy", chỉ cần là đề họ tự tay làm thì từ đáp án đề quy trình làm bài cũng thuộc làu làu, gồm cả viết văn. Như bài trắc nghiệm môn tiếng Anh ấy à, thuộc dễ như ăn sáng. 
Cho nên dù đưa đề cho người khác, Tề Gia Hào vẫn biết câu nào mình đúng câu nào mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-mo-mo/3169549/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.