*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"...suýt chút nữa quên mất, anh mới 17 tuổi - cái tuổi thế giới này là của bố mày. Chẳng cần do dự chẳng cần đắn đo."
Biên tập: Chuối
Ánh mắt Giang Thiêm rơi trên ngón tay gẩy gẩy tay mình, lặng thinh.
"Sao lại hỏi thế?" Hắn giương mắt nhìn Thịnh Vọng.
"Không biết." Gáy Thịnh Vọng tựa lên tường, cằm hơi nhếch lên, ánh mắt thuận đường buông rủ rơi xuống nhìn bụi bặm lơ lửng trong ánh sáng, cậu duỗi tay bắt lấy nó nhưng lại hụt.
"Em cứ thấy lửng lơ, lên không được xuống không xong, cả hai đầu không với tới." Cậu lười biếng buông thõng tay gác lên đầu gối: "Nói thế nghe rất lạ lùng, dù gì...."
Hôn cũng hôn rồi.
Cậu khựng lại vài giây, vượt qua vấn đề trong lòng họ biết rõ, đoạn mím đôi môi hơi khô, nói: "Dù gì.... Rất lạ. Anh không thấy vậy ư?"
Một lát sau, ánh mắt Giang Thiêm dời khỏi người cậu.
Tuy Thịnh Vọng nói lờ mờ nhưng Giang Thiêm hiểu ý cậu, hắn vẫn hiểu, luôn luôn hiểu rõ ràng. Nhưng hắn không ngờ Thịnh Vọng sẽ hỏi.
Đúng hơn là không ngờ cậu sẽ hỏi sớm thế.
Hắn cứ ngỡ cả hai người họ đã ngầm thỏa thuận về vấn đề này, đã ngầm hiểu lẫn nhau, giống như vô số khoảnh khắc trước đây. Nhưng đồng thời hắn cũng biết, cái thứ "ngầm hiểu lẫn nhau" thực sự không thể nào duy trì lâu dài, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-mo-mo/3169425/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.