*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
"Chừng như một trong hai người họ không thể tới vậy." 
Biên tập: Chuối 
Hắn cứ tưởng Thịnh Vọng lặng lẽ chuồn đến phòng trọ, kết quả mở cửa ra chẳng thấy người đâu. Nhưng trong phòng có thêm vài thứ, trên cửa sổ lồi [1] trải thảm và đặt hai tấm đệm. Góc phòng khách có thêm cái ghế sofa lười [2] dành cho ai đó bị liệt nửa người. Trên tường treo khung bóng rổ, ngoài huyền quan chất đống mấy cái hộp còn nguyên niêm phong chưa mở. 
[1] Cửa sổ lồi hay bay window: 
 
[2] Sofa lười: 
 
Giang Thiêm bóc bưu kiện ra, bên trong là cốc, dép, bàn chải đôi, vân vân, chả cần biết họ có hay không cứ mua hết, thể hiện đầy đủ sự phung phí và niềm phấn khởi của cậu chủ nhỏ. 
Hắn sắp xếp đồ đạc ngăn nắp, bỏ đồ uống vào tủ lạnh. Sau đó xách mấy thùng carton vứt vào thùng rác dưới tầng, đoạn gọi điện cho Thịnh Vọng. 
"Em đâu rồi?" Giang Thiêm hỏi. 
Xem chừng Thịnh Vọng đã nghe thấy tiếng còi xe máy điện đi ngang qua, cậu nói bằng giọng hí hửng đắc ý: "Anh ở cổng Bắc hả?" 
Giang Thiêm không muốn thừa nhận mình bắt giữ thất bại, mãi sau mới bất đắc dĩ đáp lời. 
"Em sang đó nhận bưu kiện xong đi luôn rồi." 
"Anh thấy rồi." Giang Thiêm đi ra ngoài cổng chung cư, vừa nhìn xe cộ qua lại, vừa đổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-mo-mo/3169397/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.