*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Những người anh em nhiệt tình tận tâm vẫn tưởng cậu và Giang Thiêm rạn nứt rồi."
Biên tập: Chuối
Mạnh Tử từng nói "Thực, sắc, tính dã" [1], có một số chuyện không nhắc tới thì thôi, đã nói ra rồi thì sẽ cầm lòng không đậu muốn thêm phát nữa.
[1] Chuyện ham muốn ăn uống và tình dục là bản năng của con người.
Năm 17 tuổi, Thịnh Vọng cho rằng mình đầy ham muốn, hôn Giang Thiêm một lúc thôi là cứng ngay, đùa nghịch sờ soạng cọ sát đến mức phải chạy vào nhà vệ sinh là chuyện thường như cơm bữa. Đó không thể gọi là tuổi trẻ sung sức dễ nóng máu được, mà là có một ông mặt trời nằm trong cơ thể.
Sau này Giang Thiêm đi rồi, cậu bỗng trở nên thanh tâm quả dục. Hàng ngày có quá nhiều việc, bận rộn đến mức phải bớt cả thời gian ngủ, thế là chẳng còn thời gian đâu đi quan tâm mấy cái chuyện ấy nữa.
Giờ đây mọi thứ đã thay đổi.
Thịnh Vọng ngồi xếp bằng trên mặt đất, đương khi chơi điện thoại, lần thứ 3 liếc nhìn cái tay đang sờ mèo của Giang Thiêm, quan sát ngón tay thon dài trắng mượt của hắn lấp ló giữa đống lông mèo, rồi nhớ đến hình ảnh những ngón tay này luồn vào áo quần và dáng hình xương ngón tay in lên bên dưới lớp vải vóc cách đây không lâu...
Cậu nhìn chăm chú vài phút đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-mo-mo/3169369/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.