Băng qua sa mạc nhiều ngày trời, chúng tôi rốt cuộc cũng tìm được Cổ Thành trong lời đồn.
Nhìn từ xa toà thành này cũng bình thường thôi, có phần hơi nhỏ nữa. Nhưng có thể đột nhiên xuất hiện giữa sa mạc mênh mông thì lại là chuyện không hề bình thường chút nào.
Cổ Thành không cấm tu sĩ chính đạo, song dù sao đây vẫn là địa bàn của ma đạo, ba người bọn tôi đều đeo mặt nạ quấn áo choàng đen tiến vào.
Thăm dò một hồi tôi mới biết hoá ra hội đấu giá ở Cổ Thành không thể dùng linh thạch để trao đổi mà phải dùng vật đổi vật. Người nào có thứ khiến chủ nhân món đồ vừa lòng nhất thì sẽ đấu giá thành công. Tác phong bừa bãi này rất giống phong cách của ma tu, tôi không lấy làm lạ gì.
Chỉ là để tham gia hội đấu giá, bọn tôi đều phải lấy một thứ gì đó có giá trị để thế chấp. Trong trường hợp bỏ của chạy lấy người, chí ít hội đấu giá vẫn gỡ gạc được chút ít.
Chắc là hồi trước đã có không ít ma tu chơi trò ăn quỵt này rồi.
Lương Ân tuỳ tiện chọn một món pháp khí Nguyên Anh kỳ ném sang, Mộc Khải Nhân cũng dâng lên một viên đan dược cấp sáu. Chỉ có tôi tay trắng, loay hoay một hồi không biết nên dùng gì để thế chấp.
"Để ta thế chấp thay cũng được." Lương Ân muốn giúp đỡ, tên ma tu kia đã cản lại.
"Ở đây chúng ta không chơi trò thế chấp giùm. Thân ai nấy lo, không có đồ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546986/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.