Huyết mạch Cổ Thần của Mộ Quang Dao cũng là vì tôi mà bị bức phá ra.
Lúc y còn là phế linh căn, tôi luôn đau đầu suy nghĩ xem nên làm cách nào giúp y tăng trưởng tu vi. Nếu tốc độ tăng tiến vẫn như hiện tại thì quá chậm, dù có khế ước đạo lữ san sẻ bớt một phần vẫn không thể bắt kịp với tôi.
Nói trắng ra thì tôi sợ Mộ Quang Dao chết trước tôi.
Thế nên khi nghe nói Phượng Hoàng tái thế, tôi đánh liều muốn nhặt về một sợi lông Phượng Hoàng, vì Mộ Quang Dao mà trọng tố thân thể.
Phượng Hoàng không phải yêu thú tầm thường, có thể tái sinh vô tận, là thần thú kiêu ngạo lại nguy hiểm. Tôi cũng như những tu sĩ thèm muốn Phượng Hoàng đều đánh giá mình quá cao, cũng đánh giá Phượng Hoàng quá thấp.
May mà ý định của tôi chỉ là nhặt một sợi lông chứ không phải Phượng Hoàng, đứng xa nên né được một kiếp. Những người còn lại tơ tưởng bắt được Phượng Hoàng đều bị nó đốt cháy rụi cả thần hồn, muốn đầu thai cũng không xong.
Lúc tôi được người khiêng về, người cháy xém sắp thành than, hơi thở thoi thóp mỏng manh vô cùng.
Khi đó tôi nghĩ mình sắp chết, vừa không cam lòng vừa mắng bản thân ngu xuẩn không biết lượng sức. Nhưng mắng xong rồi tôi vẫn cầu xin được gặp Mộ Quang Dao lần cuối.
Khi đó y đi làm nhiệm vụ ở xa, nghe tin tôi bị thương sắp chết thì vội tức tốc mặc kệ tất cả bỏ về.
"Hồ Huyên... Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546981/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.